Home / Review sách / Review sách Tớ Thích Cậu Hơn Cả Harvard

Review sách Tớ Thích Cậu Hơn Cả Harvard

Tớ Thích Cậu Hơn Cả Harvard
Tác giả: Lan Rùa

Đôi nét về tác giả:
Lan Rùa Là một tác giả trẻ nổi tiếng trong cộng đồng teenfic Việt Nam, Lan Rùa được nhiều người biết đến thông qua những tác phẩm luôn lôi cuốn và hấp dẫn người đọc.

Hầu hết các thông tin về cô đều được giữ bí mật. Ngoài thông tin Lan Rùa là một nữ tác giả hay viết truyện đăng tải lên các trang mạng xã hội và tên thường gọi là Nhím

Review sách:
Tuổi trẻ đầy mộng mơ và tươi đẹp của ai cũng đã từng có một chàng trai bàn bên, một cô nàng lớp kế, một người mà chúng ta dùng tất cả mọi sự thuần khiết và vô tư của mình để tưởng nhớ về một thời Thanh Xuân ấy.

Những rung động ngọt ngào, những cảm xúc giản đơn, những khoảnh khắc tuổi trẻ đáng mến ấy, suy cho cùng ai cũng chỉ có một lần trong đời mà thôi. Có lẽ vì vậy mà Tớ Thích Cậu Hơn Cả Harvard của nữ tác giả ngôn tình hàng đầu Việt Nam- Lan Rùa sẽ là cuốn sách thanh xuân tuyệt vời nhất cho tất cả chúng ta

Cuốn sách “Tớ Thích Cậu Hơn Cả Harvard” của Lan Rùa, là cuốn tiểu thuyết viết về những tháng năm hồn nhiên nhất trong cuộc đời mỗi người, từng trang sách sẽ cùng bạn đi tìm lại những dư vị ngọt ngào của mối tình thanh xuân năm nào qua mối tình “gà bông” của Thu và Khôi.

Câu chuyện bắt đầu từ ước mơ Harvard mãnh liệt của một cô gái Phạm Lệ Thu, có biệt danh “Tây Thu đậu phụ. Cô là con gái của một tiệm bán đậu phụ, rất dễ thương, dễ quý. Tuy nhà nghèo, nhưng với sự dạy dỗ rất tốt của cha mẹ,  từ nhỏ thu có ý chí và học rất giỏi. Cho đến khi cô gặp Khôi (Nguyễn Hoàng Trọng Khôi) là một cậu bé mắc bệnh tự kỷ bởi bị ám ảnh lúc còn nhỏ, hơn nữa gia đình em không mấy hạnh phúc, em có một người ba hết sức đáng giận nhưng thay vào đó em có một người mẹ yêu thương em hết mình, một người dì cứ tìm mọi cách để trêu em, hai đứa cháu vô cùng, vô cùng dễ thương. Khôi là một chàng trai con nhà đại gia, với cuộc sống mà bao người mong ước, cậu học giỏi nhưng lầm lì ít nói

Thu và Khôi ở hai hoàn cảnh khác biệt, tính cách đối lập, ngỡ tưởng họ sẽ chẳng bao giờ trở thành điều gì đó trong cuộc sống của nhau. Nhưng định mệnh vốn là thứ  không lường trước, chẳng biết từ bao giờ, một mối tình trong sáng chớm nở trong lòng những người trẻ ấy.

Bởi vì, Thu học rất giỏi, kèm theo nhận được học bổng và nhận vào ngôi trường giàu có đắt đỏ. Đương nhiên, một cô bé nhà nghèo khi đi học cùng một lớp toàn con nhà đại gia sẽ bị khinh thường và xa lánh. Nhưng, Thu không có ai chơi thì Khôi sẽ chơi cùng Thu. Họ đã cùng trải qua 3 năm cấp 3 đầy ngọt ngào và mơ mộng. Những tưởng cả hai sẽ cùng nhau đi tiếp quãng đường còn lại thì họ lại gặp biến cố khiến Thu và Khôi phải xa cách nhau. Truyện nhẹ nhàng, viết giản dị, gần gũi như một cuốn nhật kí về tình cảm của 2 người, từ thời ngây ngô của tuổi học sinh đến khi chín chắn trưởng thành.

Họ dành cho nhau tuổi thanh xuân đáng quý, cùng nhau cố gắng cho ước mơ du học, đồng hành cùng nhau trong những tháng ngày khó khăn nhất…Nhưng đâu có bình yên nào là mãi mãi. Chàng trai mà Thu coi đặc biệt hơn cả Harvard ấy cuối cùng lại ra đi không một lời từ biệt.

Khôi à!
Tại sao lại quyết định đi Mỹ? Tại sao lại đột ngột như vậy? Tại sao lại không cho tớ cả cơ hội giải thích?
Tớ ghét cậu lắm, biết không?
Nhưng tớ còn nhớ cậu nhiều hơn cả ghét cậu.

Tớ nhớ những lần cậu đèo tớ đi ship tào phớ, tớ ôm cậu từ phía sau. Cậu đạp xe phía trước, chăm chú nghe tớ luyên thuyên đủ thứ chuyện, và mỗi khi xe dừng ở cửa nhà người ta, cậu lại lén cầm tay tớ lên thơm trộm trước khi chạy vào giao hàng.

Tớ nhớ mỗi buổi học luyện đề thi SAT, cậu hay nằm áp mặt xuống bàn nhìn tớ tủm tỉm cười. Cậu khi ấy thật đẹp trai, tớ khi ấy thật hay ngượng ngùng.

Tớ nhớ cả những lúc cậu nhấc tớ lên khỏi mặt đất… để hôn tớ. Ai kêu cậu cao quá làm chi? Người cao như cậu, nếu không muốn cúi xuống hôn tớ thì chỉ còn cách bế tớ lên thôi. Cảm giác lơ lửng hai chân không chạm đất đó… và cả cậu nữa… đến giờ… tớ vẫn nhớ!!! “


Cách nhau nửa vòng Trái Đất, liệu rằng sự xa cách ấy có khiến hai con người yêu nhau phải xa nhau mãi mãi. Liệu rằng những sóng gió, những khó khăn đổ ập xuống cuộc sống của Thu, gánh nặng gia đình có làm cô bé từ bỏ ước mơ vào Harvard, liệu cuộc sống có còn “định mệnh” để Thu và Khôi gặp nhau một lần nữa ?

Bằng giọng văn tinh nghịch, hài hước, đậm chất Lan Rùa, “Tớ thích cậu hơn cả Harvard” chắc chắn sẽ làm tan chảy những trái tim đã từng dùng cả thanh xuân để theo đuổi một người.

“Tớ thích cậu hơn cả Harvard”, có thể bạn sẽ thấy không phải câu chuyện nào những người yêu nhau cũng được ở bên nhau, chàng trai 17 tuổi không phải là người ở bên bạn suốt đời, nhưng hãy tin mọi sự gặp gỡ đều đã được an bài. Cuộc đời dài rộng như vậy, có thể chúng ta bỏ lỡ một người hoặc không may mắn khi bị một người bỏ lỡ, nhưng thực sự dẫu ngược xuôi, ngang dọc, giông bão hay bao cách trở thì tình yêu sẽ tìm về với những ai tin vào nó, với những người thực sự thuộc về

Cốt truyện nhẹ nhàng, ngôn từ mộc mạc,lời văn trong sáng, nhân vật đáng yêu, tất cả đã hòa làm một, tạo thành bản tình ca ngọt ngào mang tên “Tớ thích cậu hơn cả Harvard”. Đây sẽ là một lựa chọn không hề sai lầm của bạn đọc. Mối tình gà bông ngọt ngào, trong sáng, không vương một chút toan tính của cô học trò với ước mơ về ngôi trường Harvard thật đáng yêu. Lan Rùa thật tinh tế khi viết nên một cuốn sách với một mối tình đầy trong trẻo này, câu chuyện không quá nhiều tình tiết cao trào nhưng lại không hề nhạt nhẽo bởi các tình tiết đáng yêu của cặp đôi Khôi và Thu

Những đoạn trích hay:
1. “Béo bụng thì sao?
Thì bị xấu á.
Thu đành phải khai thật, Khôi ôm tớ vào lòng, dịu dàng xoa xoa cái bụng hơi thừa mỡ của tớ rồi chau mày hỏi:
 Xấu thì đã sao? Có người lo cho cả đời rồi, xấu đẹp quan trọng quái gì?”

2. “Cún ơi tớ mượn bút. Cún ơi!
Cún ơi Cún…
Hình như cậu ấy không thích bị gọi là Cún. Tớ đây lập tức đổi giọng ngọt xớt.
Khôi đẹp trai ơi cho Thu mượn bút nhá!
Có người mặt đỏ bừng à, quay đi nhanh lắm, nhưng may mà cậu ấy còn có lòng từ bi, ném cả cái hộp bút sang bàn tớ.”

3. “Cao thế này, đã đủ chưa?”
“Đủ, nhưng lát Khôi thả Thu xuống, thì Thu sẽ hết cao ý.”
Tớ làm bộ dỗi hờn, cậu ấy xoa đầu nịnh nọt.
“Vậy không thả nữa.”
“Bế cả đời luôn á?”
“Ừ, cả đời!”
Cậu ấy cười hiền, tớ biết là xạo, nhưng ngọt!!!

4. “Có muốn biết bí quyết tăng chiều cao không?”
Hả? Tăng chiều cao á? Uầy, có chứ nị. Thu gật đầu lia lịa, Khôi bảo vậy thì kiễng chân lên, nhắm mắt lại. Tớ ngoan ngoãn làm theo, háo hức mong ngóng. Mong mãi, ngóng hoài, chả thấy nói bí kíp gì sất, chỉ thấy môi cậu ấy mềm mềm, chạm nhẹ vào môi tớ, ngọt ngọt. Giọng cậu ấy, ấm ấm.

5. Khôi xin lỗi, Khôi sai rồi. Thu muốn thương ai thì thương, miễn là đừng lạnh nhạt với Khôi nữa có được không?

6. “Không đâu, cả đời này Khôi quyết định không có ai khác nữa Thu à.”
“Eo, phét lác. Kiểu gì tớ chả phải lấy chồng, Khôi cũng phải lấy vợ nữa, tới lúc đó rồi hai người kia thấy bọn mình thân quá thì ghen chết à.”
“Thế hay bọn mình lấy nhau đi, đó là phương án tốt nhất rồi.”

7. Ôi dồi ôi bây giờ làm thế nào để giàu nhanh nhờ Khôi nhờ?
Lấy Khôi.
Lấy Khôi thì cũng giàu thật đấy…nhưng như thế thì người ta nói Thu ăn bám chồng à? Mất hết cả thể diện á.
Sao người ta lại nói thế được?
Thì tiêu tiền của chồng không gọi là ăn bám thì còn là cái gì nữa?
Đâu có. Đã lấy nhau rồi thì tiền nong đều là của vợ hết mà, chồng mới là người ăn bám chứ.
Ừ nhỉ? Nghe cũng hay ra phết.
Hay mà, hôn nhân có nhiều lợi ích lắm Thu chưa mường tượng ra được đâu.
Ơ thế Khôi mường tượng ra hết rồi à? Chưa.
Thế vì sao Khôi cứ suốt ngày giục cưới vậy? Vì Khôi thích!!!

Trích sách “Tớ thích cậu hơn cả Harvard” – Lan Rùa.