Home / Review sách / Review sách Mong Bạn Trải Qua Giông Bão, Quay Về Vẫn Là Thiếu Niên

Review sách Mong Bạn Trải Qua Giông Bão, Quay Về Vẫn Là Thiếu Niên

Mong Bạn Trải Qua Giông Bão, Quay Về Vẫn Là Thiếu Niên
Tác giả: Tằng Khải

Review sách:
Ai trên đường đời cũng sẽ có lúc đi nhanh, bước chậm, khi cần tiến, lúc phải lùi, phân vân giữa tiếp tục và dừng lại. Có những lúc, cuộc đời như dát vàng, trải thảm đỏ để bạn bước đi. Nhưng cũng có thời điểm, vận mệnh chuyển xoay khiến bạn trở tay chẳng kịp, vấp ngã đau đớn khó lòng gượng dậy.

Không ai có thể lựa chọn vận mệnh, mà chính vận mệnh sẽ tạo cho mỗi người cơ hội để trưởng thành. Mỗi lúc định buông xuôi trước nghịch cảnh, hãy tự nhủ với bản thân, có lẽ đây chính là cái giá phải trả khi muốn lớn lên, là nền tảng để được hạnh phúc.

Đôi khi, hạnh phúc không phải là trời yên biển lặng, mà là trải qua mưa gió nhưng vẫn đủ trầm tĩnh sáng suốt để chèo chống bình an, trải qua giông bão vẫn có thể kiên cường giữ vững được bản thân, không bị khó khăn quật ngã, càng không bị dòng đời thay đổi. Hạnh phúc không đến từ cuộc đời, không đến từ người khác, hạnh phúc chỉ nảy nở khi ta biết sống trọn vẹn với chính mình, với những gì mình đang có.

“Mong bạn trải qua giông bão, quay về vẫn là thiếu niên” là hành trình đi tìm bình yên của tác giả mà ở đó độc giả có thể bắt gặp chính mình vào một khoảnh khắc nào đó trong cuộc đời. Mỗi khi thấy lòng mình chùng xuống, bạn có thể mở bất cứ trang nào trong cuốn sách để đọc, để được đồng cảm, được động viên, khích lệ.

Giông Bảo Đơn Giản Chỉ Là Cái Giá Của Sự Trưởng Thành !
Cuộc sống giống như một ly trà, bất luận đầy hay vơi, nóng hay lạnh, nồng hay nhạt, cũng đều có dư vị riêng của nó. Con người cũng vậy, chẳng ai giống ai, mỗi người có một lý tưởng, một cách sống riêng, có người ôm giấc mộng giàu sang, có người mong được sống an nhàn, có người lại chỉ cần một tâm hồn thư thái…

Nhưng giữa cuộc đời đầy bon chen này, đến độ trưởng thành, chúng ta rất khó giữ được trạng thái vô lo vô nghĩ, không ưu phiền vấn vương như những ngày còn ngây dại.

Có đôi khi vận mệnh lựa chọn chúng ta, nhưng cũng bắt chúng ta đánh đổi. Đánh đổi năm tháng, đánh đổi lòng kiên trì, mài giũa sự bồng bột thời non trẻ để rồi trả lại cho ta không chỉ vương miện của sự thành công mà còn là những trải nghiệm để có thể bình thản vượt qua giông bão của cuộc đời.

“Mong bạn trải qua giông bão, quay về vẫn là thiếu niên” Đan lồng vào cuộc đời tác giả, là cuộc đời của những con người khác và cả những sự vật khác như một thợ cắt tóc ở phố người Hoa, như nữ tiến sĩ vật lộn với cuộc sống hay cậu học sinh chưa biết vì sao phải học. Như những món ăn thể hiện tinh thần một đất nước, điếu xì gà với lá thuốc được lên men qua bao nắng mưa hay món đồ cũ ở tiệm đồ cổ.

Mỗi trang sách sẽ đưa bạn theo chân tác giả đến các vùng ở Châu Âu rồi lại về châu Á, để đi từ xa về gần. Mỗi một nơi tác giả đặt chân đến lại chứa đựng câu chuyện riêng của nó, không hoa mỹ, thậm chí có nơi nghèo nàn đến khó tin nhưng vẫn có nét đẹp riêng. Không có những lời cổ động, tác giả lại thúc đẩy tình yêu cuộc sống của con người theo một cách rất riêng, đầy trải nghiệm, để người ta tự ngẫm, tự đúc kết bài học, tạo ra không gian mở cho người đọc.

Cuốn sách sẽ rất phù hợp với những bạn muốn được ngao du khắp thế giới hay như ngôn ngữ của Tằng Khải là “kẻ lang bạt” và những bạn khao khát được theo đuổi tri thức của nhân loại cũng như đam mê thực sự của bản thân, thay vì chạy theo tiền tài và danh vọng. Nội dung sách là những trải nghiệm đi và học và làm của tác giả từ Nam Mỹ (nơi tác giả học ĐH) đến trời Âu (nơi tác giả học cao học) và Trung Quốc (quê nhà, gắn với tuổi ấu thơ và nơi làm việc sau khi tốt nghiệp). Bạn nào muốn tìm được “tri kỷ” trên con đường theo đuổi tri thức và khám phá thế giới nên đọc nhé

Đoạn trích hay:
Đến một độ tuổi nhất định nào đó, từng trải sẽ thay thế cho lòng hiếu kỳ, cái gì cũng thiếu một chút, chẳng thể nào hoàn mỹ, nhưng khổ đau thì lúc nào cũng quá nhiều. Chỉ khi tự mình trải qua mới có thể thấu hiểu đối phương mà không cần nói gì. Có nhiều người nhìn bề ngoài thì phóng khoáng nhưng bên trong lại phải chịu vô vàn đớn đau khổ sở.

Tôi thường nghĩ nếu một ngày tôi có con, tôi sẽ không ép nó trở thành bất cứ hình mẫu lí tưởng nào, không yêu cầu nó nhất định phải học một chuyên ngành mà mọi người cảm thấy có tiền đồ, có thể tìm được một công việc ổn định…Tôi sẽ nói với nó hãy làm việc con yêu, nghĩ điều con muốn, theo đuổi những nghề nghiệp ngầu hết sức, ra ngoài nhìn ngắm muôn vàn cảnh sắc trên thế giới này. Đời người ngắn ngủi, hãy trân trọng những năm tháng quý giá đó.

Trích sách “Mong bạn trải qua giông bão, quay về vẫn là thiếu niên”