Home / Review sách / Review sách All In Love – Ngập Tràn Yêu Thương

Review sách All In Love – Ngập Tràn Yêu Thương

All In Love – Ngập Tràn Yêu Thương
Tác giả: Cố Tây Tước

Đôi nét về tác giả:
Cố Tây Tước ( sinh ngày 27/10/1986) là nhà văn nổi tiếng của hệ thống văn học mạng Tấn Giang. Với giọng văn nhẹ nhàng như những lời tâm tình, những tác phẩm của Cố Tây Tước đưa người đọc đến với những câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, không phải lúc nào cũng suôn sẻ nhưng lại khắc cốt ghi tâm

Review sách:
All in love – Ngập tràn yêu thương là cuốn tiểu thuyết thể tự truyện do nữ tác giả Cố Tây Tước viết về câu chuyện thực của chính mình. Tác phẩm ban đầu chỉ là một tập nhật ký mà tác giả viết để ghi lại những điều ngọt ngào, tốt đẹp trong cuộc sống, để sau này có thể nhớ lại những năm tháng đã qua nhưng không ngờ câu chuyện nhỏ này lại được xuất bản và lại nhận được sự yêu thích cuồng nhiệt từ phía độc giả và nhanh chóng lọt vào Top những cuốn sách bán chạy nhất ở các hiệu sách.

“All In Love – Ngập Tràn Yêu Thương” là tác phẩm ngôn tình nhẹ nhàng, tình cảm lãng mạn của tác giả người Trung Quốc Cố Tây Tước. Truyện vẽ ra một bức tranh gia đình đầm ấm, hài hoà nhưng cũng không kém phần tinh nghịch, hài hước.

Khác với các cuốn tiểu thuyết tình yêu bình thường, chất liệu làm nên All in love đều xuất phát từ thực tế, từ hệ thống nhân vật đến những tình tiết xảy ra trong tác phẩm. Cố Thanh Khê, Cố Tử Hạo và Từ Vi Vũ là ba nhân vật chính trong tác phẩm và cũng là đại diện cho tác giả Cố Tây Tước cùng với em trai và chồng của chị, bên cạnh đó, những nhân vật phụ như Trưởng Phòng, Lan Lan, Người Đẹp… đều là những người bạn thân thiết của tác giả. Với All in love, tác giả Cố Tây Tước đã ghi lại những khoảnh khắc đẹp đẽ, những kỷ niệm khó có thể quên với chính mình và những người thân yêu.

Người xuất hiện nhiều nhất trong tác phẩm là Từ Vi Vũ, người đã ở bên Thanh Khê từ khi còn nhỏ, và trường kỳ kháng chiến nhiều năm để cuối cùng quang minh chính đại chiếm được vị trí vững vàng bên cạnh Thanh Khê. Từ Vi Vũ là anh chàng ngay từ khi còn nhỏ đã xác định được người mình yêu mến là cô nàng Cố Thanh Khê. Anh là một chàng trai cao ráo, đẹp đẽ, tốt tính và học giỏi. Ngoài ra anh còn rất năng nổ, dẻo miệng và “dày mặt”. Nàng Thanh Khê thì ngược lại, là một cô gái xinh xắn nhưng lại chậm hiểu về phương diện tình cảm và không có sức đề kháng với những “chiêu trò” của Từ Vi Vũ.

Sau mỗi lần tan học Từ Vi Vũ bước đi hình chữ S sau Cố Thanh Khê lại bị cô chê là show off. Có Một Từ Vi Vũ không giỏi thể thao nhưng vẫn cố gắng chơi bóng rổ vì Cố Thanh Khê thích con trai giỏi thể thao. Lúc chia ban học, có một Từ Vi Vũ trẻ con viết thư muốn Cố Thanh Khê học tự nhiên. Đến khi ra nước ngoài, mỗi lần gọi điện về đều “bắn tiền” trước cho Cố Thanh Khê, có lẽ để nói chuyện với cô được lâu hơn. Một Từ Vi Vũ luôn luôn cố gắng, chờ đợi tình cảm Cố Thanh Khê.

Nhân vật thứ hai cũng có tần suất xuất hiện cao, người mà nguyên mẫu tự nhận là “hạt dẻ cười” của câu chuyện là Cố Tử Hạo, em trai của Cố Thanh Khê. Nhóc con từ khi còn nhỏ đã bám chị, dù hai chị em có cách xa mười mấy vạn dặm kể từ khi Cố Tử Hạo 10 tuổi, nhưng trong lòng cậu ta, chị hai vẫn là số 1. Bởi vậy Cố Tử Hạo và Từ Vi Vũ cãi nhau suốt ngày này tới ngày khác, quanh năm suốt tháng, tất cả cũng vì cậu ta ghét tên anh rể tiểu nhân này cướp mất chị hai!

Cố Tử Hạo từ nhỏ đã rất dễ thương, Cố Thanh Khê vẫn nhớ rõ cậu em của mình ngày còn nhỏ rất nhát gan, luôn bám theo chị, nhớ rõ lần cô bị tai nạn phải nhập viện hơn nửa năm, Cố Tử Hạo đêm nào cũng trốn trong chăn khóc, từ nước Anh chạy về thủ thỉ với mình: “Chị, nếu chị không đi được thì em đẩy xe lăn cho chị nhé, em sẽ đẩy cả đời luôn có được không?”

Cố Tử Hạo đối với người ngoài thì sẽ là một con sói (bằng chứng là cãi nhau không lại với anh rể cậu sẽ dùng chiêu cẩu xực) luôn luôn hung hăng khó bảo, nhưng đối với chị thì chỉ như một con chó nhà ngoan ngoãn. Chị nói một, cậu ta không dám nói hai, chị nói cạo đầu, cậu ta sẽ oán thán nhưng cũng ngoan ngoãn đi cạo đầu. Bám chị như vậy, ghét tên anh rể nham hiểm đã lừa chị hai về nhà là đúng rồi!

Tối, tôi lái xe chở hai người ra ngoài.
Em trai ngồi trên xe nói: “Xe là do chị tôi lái, cơm cũng chị tôi mời, Từ Vi Vũ, anh không thấy xấu hổ à?”
Vi Vũ: “Sao anh phải xấu hổ? Chúng ta đều là người của chị em hết mà.” 

Cố Tử Hạo luôn thích cãi nhau với Từ Vi Vũ, nhưng cậu em còn quá ngây thơ, làm sao có thể thẳng nổi gừng già Từ Thiếu. Vậy là lúc nào cãi nhau, Cố Tử Hạo cũng thua thảm hại. Khi đó cậu sẽ tủi thân nói với chị hai, hoặc là giận dữ mắng tên anh rể tiểu nhân vô lại, có lúc sẽ giận quá mà cắn tên anh rể kia cho hả giận. Đôi lúc Cố Thanh Khê nghĩ rằng, đây liệu có phải là “yêu nhau lắm cắn nhau đau”? Cố Tử Hạo hơn mười tám tuổi đầu, vẫn là tên nhóc đáng yêu như vậy, với Từ Vi Vũ trẻ con mặt dày nhà mình, thật đúng là tuyệt phối!

Cồn về Cố Thanh Khê là một người có phần “lạnh nhạt”, nhưng bản tính lương thiện, thích yên tĩnh, an nhiên. Còn nói về tình yêu cô dành cho Vi Vũ, tôi cảm thấy rằng tình yêu của cô ấy dành Từ Vi Vũ không nhiều, không sâu đậm bằng tình cảm mà Vi Vũ dành cho cô ấy. Nhưng duyên phận là thứ không ai quyết định được, để tìm được một Cố Thanh Khê khiến mình cam tâm tình nguyện cố gắng đối với Từ Vi Vũ cũng là một loại hạnh phúc mà nhiều người có lẽ tìm kiếm cả đời cũng không thấy. Tình yêu của họ có thể chưa hoàn hảo nhưng nó rất đẹp, rất chân thực, hạnh phúc đến nỗi khiến tôi ảo tưởng.

Thời sinh viên, đó là quãng thời gian đáng nhớ nhất của Cố Thanh Khê, quãng thời gian đó ở bên cô không có Từ Vi Vũ, cũng không có Cố Tử Hạo, hai con người quan trọng nhất trên đời là người thân và người yêu không ở bên cạnh cô, nhưng bù lại, cô đã có những người bạn thân nhất, cùng cô điên loạn, cùng cô trải qua thời thanh xuân tươi đẹp.

Đối với Cố Thanh Khê thì Từ Vi Vũ lúc nào cũng lộ bản chất “lưu manh có văn hóa” của mình, anh trẻ con hát nghêu ngao suốt ngày, anh gian trá khi đấu khẩu với Cố Tử Hạo, anh nhõng nhẽo suốt cả ngày với cô, anh đi khoe khoang suốt ngày với mọi người về “vợ yêu” cũng như “yêu vợ”… Một Từ Vi Vũ yêu cô như thế, lại đáng yêu như thế, Cố Thanh Khê muốn chạy cũng không được, suốt đời phải ở trong lòng anh mà thôi.

Gần ba năm trung học theo đuổi, hơn 6 năm du học cách xa, sau hai năm về nước, cuối cùng Từ Vi Vũ cũng rước được Cố Thanh Khê về nhà. Từ Vi Vũ coi đây là thành tích đáng tự hào nhất của anh, sau bao nhiêu năm tháng nằm gai nếm mật, cuối cùng cũng tu thành chính quả.

“Vợ ơi, mau nấu cơm cho anh, yêu cầu hợp pháp đó!”
“Vợ ơi mua quần áo cho anh đi, anh chẳng còn cái áo nào mặc được nữa rồi, yêu cầu hợp pháp đấy!”
“Vợ ơi, hôm nay xem phim đi, yêu cầu hợp pháp nhé!”
“Thanh Khê ơi, hát tặng anh một bài nào, là yêu cầu hợp pháp, yêu cầu hợp pháp!”
“Cấm bạo lực gia đình, cấm ngược đãi và vứt bỏ”

Từ Vi Vũ lúc nào cũng như tắm trong gió xuân, lúc nào cũng yêu cầu vợ hết cái này đến cái khác, luôn miệng nói câu “hợp pháp” và “luật hôn nhân gia đình”, đi đâu cũng kể lại quá trình theo đuổi vợ yêu đầy gian khổ và vinh quang. Hiện giờ cách mạng đã thành công, đã đến lúc đồng chí Từ Vi Vũ tận hưởng niềm vui chiến thắng!!!

Cuộc sống của Cố Thanh Khê tràn ngập hạnh phúc, tràn đầy tình yêu. Từ Vi Vũ cùng cô trải qua tuổi xuân, từ một cậu bé thẹn thùng lúc nào cũng đi trước mặt cô theo hình chữ S, đến một Từ thiếu gian trá ôm cô vào lòng không buông, mặt dày nói: “Cả tuổi thanh xuân của anh đều dành tặng cho em. Vậy nên em phải chịu trách nhiệm với anh đấy!!!”

Xuyên suốt câu truyện không chỉ nói về mối tình ngọt ngào giữa Từ thiếu gia và Cố tiểu thư, mà còn ẩn trong đó là những mối quan hệ đang trận trọng khác là Tình thân, tình bạn, tình yêu đều viên mãn. Cố Thanh Khê quả thực quá hạnh phúc. Cũng cảm ơn tác giả vì đã chia sẻ niềm hạnh phúc này đến với mọi người. “Ngập tràn tình yêu” là một câu chuyện ngọt ngào ấm áp làm cho người ta bất giác mỉm cười, lại cảm thấy cuộc đời tươi sáng và đẹp đẽ hơn rất nhiều. Đâu đó quanh bạn chắc chắn cũng có một Từ Vi Vũ của chính bạn, cũng có gia đình yêu thương, cũng có những người bạn tốt nhất bên cạnh mình!

Trích đoạn hay:
1.Thực ra chúng ta cũng đẹp đôi đấy chứ, anh thích mua sách em thích đọc, anh thích hát em thích nghe, anh thích ngắm hoa em thích trồng, anh muốn cưới em sẵn lòng gả, trời sinh một đôi.
– Thế mà trước kia em trái ý trời rõ lâu.

2. Sáng, anh đập bẹp dí một con muỗi, máu me be bét trên giường, lẩm bẩm:”Dù em đã mang trong mình giọt máu của anh nhưng anh buộc lòng phải giết em. Anh đã có người yêu rồi”.

3. Vi Vũ, bạn gái anh quản lý chặt lắm à?
– Tất nhiên phải chặt rồi, thời nay đàn ông tốt ít lắm, không quản chặt sao được?
– Cũng phải! Anh Vũ văn võ song toàn, biết kiếm tiền lo cho gia đình, cái gì cũng hiểu thông thạo! Chị dâu không giữ cẩn thận có khi bị cô nàng nào đó cướp mất cũng nên.
– Mày có bị ẩm IC không? Anh nhất định phải để cô ấy quản chặt, lỏng lẻo tí là anh đây thấy mất an toàn!

4. Xe chị tôi lái, cơm chị tôi mời, Từ Vi Vũ anh không thấy xấu hổ à?
– Sao phải xấu hổ? Chúng ta đều là người của chị em hết mà.

5. Lòng tự trọng của anh đâu?
Hết sạch từ khi yêu em rồi.

6. Sau khi cưới, đầu tiên là tiền đâu: đếm phong bì. Từ Vi Vũ vừa bóc vừa lẩm nhẩm đếm: “1, 2, 3,… , 9, 10, J, Q, K…” Hình như có gì đó không ổn, rồi nghe anh tiếp tục, “K, A, B, C, D,… O.”
Tôi hỏi anh được bao nhiêu rồi? Từ Vi Vũ: “Hai tám.”
Tôi rảnh rỗi, tự đếm lại lần nữa thì đúng là hai tám thật, không biết là do anh đoán giỏi hay tại não cấu tạo khác người thường?
Sau đó anh đếm: “Z, Y, X, W, V…”
Cứ vài lần như vậy, lần nào cũng trúng phóc, Từ Vi Vũ liếc tôi – người đang hăng hái kiểm tra lại những phong bì anh đã đếm xong, nói: “Không nhầm được đâu, kiểu đếm 123 đơn giản sao thỏa mãn được IQ của anh!”
Có vẻ như anh có thể dìm chết được rất nhiều người chỉ bằng một câu. Và tôi cũng không phải là ngoại lệ.