Home / Review sách / Review sách Dám Hạnh Phúc

Review sách Dám Hạnh Phúc

Dám Hạnh Phúc
Tác giả: Koga Fumitake, Kishimi Ichiro

Đôi nét về tác giả:
Koga Fumitake ( sinh năm 1973) người viết tự do. Dựa trên những cuộc đàm đạo với Kishimi Ichiro, anh đã vận dụng thể loại đối thoại trong triết học Hy Lạp cổ điển để viết nên cuốn sách này.

Kishimi Ichiro (sinh năm 1956) tại Kyoto, là nhà triết học. Năm 1989 ông bắt đầu chuyên tâm nghiên cứu triết học và tâm lý học Adler, từng viết tác phẩm Nhập môn tâm lý học Adler

Ichiro và Fumitake là tác giả của hai cuốn sách bán chạy nhất Châu Á là “Dám bị ghét” và “Dám hạnh phúc”. Hai quyển sách này giúp chúng ta quên tất cả mọi thứ xung quanh và mang lại những bí quyết để có một cuộc sống tốt. Thay vì lo lắng quá nhiều, hãy tìm một điều mang lại cho bạn ý nghĩa thực sự và dành tất cả nỗ lực của bạn cho nó. Điều này tiết kiệm rất nhiều thời gian và năng lượng. Tìm thấy điều gì đó phù hợp với các giá trị cá nhân của bạn để bạn có thể ngừng tìm kiếm hạnh phúc và chấp nhận cuộc sống tuyệt vời của bạn như nó vốn có.
Hai tác giả Ichiro Kishimi và Fumitake Koga đã giúp chúng ta có thể tự xác định số phận của mình miễn là bạn dám sống tự do khỏi xiềng xích của những kỳ vọng khác. Về cơ bản, hãy quên đi những căng thẳng nếu mọi người có thực sự ghét bạn vì đó là bằng chứng cho thấy bạn đang sống theo nguyên tắc của riêng bạn.

Review sách:
Nối tiếp phần tiếp theo của cuốn sách “Dám bị ghét”, Kishimi Ichiro và Koga Fumitake một lần nữa sử dụng cuộc tranh luận giữa nhà triết gia và chàng thanh niên để khắc họa một chủ điểm mới gửi đến độc giả “Dám hạnh phúc”


Cả quyển sách là màn tranh luận trao đổi phản biện cuốn hút giữa Chàng thanh niên và triết gia, từ vấn đề quan hệ thầy trò, cách hướng dẫn học sinh, các mối quan hệ, nghề nghiệp, cho tới khái niệm cuối cùng về tình yêu, làm thế nào để hạnh phúc, được lồng vào những ý tưởng, khái niệm “trái khoáy” thú vị đôi lúc hại não so với những thường thức ta từng biết.

“Dám hạnh phúc” đã nêu ra những quan điểm mới về tư tưởng Adler được thể hiện qua các điểm chi tiết như:
“Người khác xấu xa” và “Ta tội nghiệp”
Triết gia đưa ra một lăng trụ tam giác và từ vị trí của chàng thanh niên thì sẽ chỉ nhìn thấy được hai mặt, có ghi “người khác xấu xa” và “ta tội nghiệp”. Còn một mặt nữa, đó chính là “giờ phải làm gì?”. Khi trò chuyện tâm sự với gia đình, bạn bè thì nếu trực quan hóa sẽ thấy rằng thường mọi người chỉ nói đến hoặc phê phán “người khác xấu xa” hoặc than vãn về “ta tội nghiệp”.
Nhưng trong tâm lý học Adler, mọi cuộc trao đổi đều phải xoay quanh mặt thứ 3 “giờ phải làm gì”. Đây chính là một trong những quan điểm mình tâm đắc nhất trong cuốn sách này


Phủ định “thưởng phạt”
Triết gia đã giải thích cặn kẽ hơn quan điểm đó bằng cách phân tích 5 giai đoạn trong hành động quậy phá của trẻ nhỏ. Từ việc “mong muốn được tán thưởng” đến “chứng tỏ sự vô dụng”, năm giai đoạn của hành động quậy phá mà triết gia nói tới trên thực tế đã nắm bắt chính xác tâm lý con người, cho thấy phần nào giá trị đích thực của Adler. Đây là một nội dung khá mới mẻ và rất đáng được quan tâm!

Từ nguyên lý cạnh tranh đến nguyên lý hợp tác.
Nhà triết học, ông tiếp tục gia tăng sức thuyết phục cho luận điểm phủ định “thưởng phạt” của mình. Nếu con người sống dưới “chế độ khen-mắng (thưởng-phạt)” thì thế giới loài người chẳng bao lâu chỉ có thể chia làm hai phe “ta và địch”, toàn bộ con người, xã hội xung quanh sẽ trở thành “kẻ địch” của bản thân ta. Vì chạy theo “thưởng phạt” ắt sẽ sinh ra cạnh tranh.
Theo Adler, chúng ta cần phải bỏ tư tưởng thưởng phạt, cũng như quy luật cạnh tranh và thay thế nó là tinh thần hợp tác.

Cho đi và nhận lại.
ở cuốn “Dám bị ghét” đã đề cập tới: “mọi phiền muộn đều bắt đầu từ quan hệ giữa người với người”. Thêm vào đó, nhà triết học cũng nói thêm rằng “mọi niềm vui cũng bắt nguồn từ quan hệ giữa người với người”. Ngoài ra, nhà triết học còn so sánh “tín dụng” và “tin tưởng” trong quan hệ con người, và kết luận rằng, “muốn được tin tưởng nên tin tưởng trước”. Nói cụt ngủn thế này ở đây chắc cũng khó hiểu nhưng đại khái là nó liên quan đến cho đi và nhận lại. Tin tưởng, tôn trọng là trao đi, và nếu không cho đi (give) thì hiển nhiên sẽ không nhận lại được (take). Bản thân mình rất tâm đắc với cụm từ “Give and Take”, thế nên mình thấy những quan điểm được nêu ra ở chương này dễ hiểu và khá thực tiễn.

Hãy chọn cuộc đời yêu thương
Tình yêu quan trọng như thế nào? Không phải là “tình yêu mang lý tưởng của chúa” hay “tình yêu mang tính bản năng của động vật”, triết gia đề cập đến “tình yêu của con người”. Hóa ra tình yêu không chỉ là những cảm xúc lãng mạn, mà còn là nền tảng để con người trưởng thành và lựa chọn lại lối sống
Theo tư tưởng Adler, chúng ta không thể “rơi vào” tình yêu và kể cả nếu như có rơi vào thì nó không phải là nhiệm vụ cuộc đời. Tình yêu là một cảm xúc có thể vun đắp bởi sức mạnh của ý chí từ con số 0. “Rơi vào tình yêu” thực chất giống như việc con người “bị lôi cuốn vào ham muốn vật chất”. Và thay vì “để được yêu”, Tư tưởng Adler nhấn mạnh việc “chủ động yêu người khác”.

“Dám hạnh phúc” cho thấy một cách suy nghĩ và sức sống mới táo bạo, giúp bạn buông bỏ những xiềng xích của chấn thương trong quá khứ và những kỳ vọng của người khác, và sử dụng sự tự do này để tạo ra cuộc sống mà bạn thực sự mong muốn. Cuốn sách chỉ ra rằng mọi người đều bình đẳng nhưng không ai giống nhau cả. Thay vào đó, chúng ta cần xây dựng các mối quan hệ theo chiều ngang – xem mọi mối quan hệ xung quanh được xây dựng tương đương nhau – nghĩa là tôi không tốt hơn hoặc kém hơn người khác. Chúng ta đều ngang bằng nhau trong cuộc sống này nên tôi có quyền hạnh phúc theo cách của riêng tôi.