Ngàn Mặt Trời Rực Rỡ
Tác giả: Khaled Hosseini
Giới thiệu sách:
Bốn thập kỷ biến động và ly tán ở Afghanistan, một lối dẫn dắt chân thực bậc thầy, câu chuyện về những số phận bị vùi dập nhưng đầy ám ảnh. Với Ngàn mặt trời rực rỡ, Khaled Hossini đã chứng minh thành công của Người đua diều không phải điều ngẫu nhiên.
Mariam và Laila, hai người phụ nữ, hai tuổi thơ trái ngược nhau, những biến cố khốc liệt khiến họ phải gặp nhau. Một là cô bé con rơi mà cha mình không thể công nhận, một là cô gái thượng lưu sống trong nhung lụa, cả hai cùng trở thành vợ một người đàn ông, cố gắng sinh con cho anh ta, cùng bị đánh đập tàn nhẫn. Một người vợ đã giết chết người chồng chung đó. Còn một người phải rời đất nước ra đi với người yêu và những đứa con. Số phận họ đã hòa quyện vào nhau trong thân phận đau thương, bền bỉ của người phụ nữ Afghanistan trước nền chính trị hỗn loạn và tôn giáo hà khắc, làm nên một trường ca tiểu thuyết vô cùng cảm động.
Tạp chí Time xếp Ngàn mặt trời rực rỡ ở vị trí thứ 3 trong 10 tiểu thuyết xuất sắc nhất thế giới năm 2007.
Đôi nét về tác giả:
Khaled Hosseini (Sinh ngày 04/03/1965) ở Kabul, Afghanistan. Ông là một tiểu thuyết gia và dược sĩ người Hoa Kỳ. Tên tuổi ông trở nên nổi tiếng nhờ hai cuốn tiểu thuyết đầu tay của mình, Người đua diều và Ngàn mặt trời rực rỡ bán được 38 triệu bản trên toàn thế giới. Ngoài ra, Người đua diều đã được chuyển thể thành bộ phim cùng tên năm 2007
Review sách:
Ngàn mặt trời rực rỡ (Tựa gốc: A Thousand Splendid Suns ) là một thiên tiểu thuyết đầy đau thương kể về câu chuyện về hai người phụ nữ của tác giả Khaled Hosseini. Trong cuốn sách chúng ta sẽ được trở về với thành phố Kabul những năm 60 của thế kỷ 20. Tại đó, thân phận của những người phụ nữ nhỏ bé và bất hạnh chưa bao giờ lại được lột tả qua ngòi bút chân thực và sống động đến như vậy.
Cuốn sách đưa ta đến gần hơn với cuộc đời và số phận của người dân Afghanistan qua việc khắc họa những mảnh đời đau khổ, bất hạnh. “Ngàn mặt trời rực rỡ” kể về cuộc đời hai người phụ nữ hoàn toàn khác biệt. Mariam và Laila là hai người phụ nữ với hai tuổi thơ trái ngược nhau.
Mariam là đứa con của một thương nhân giàu có và quyền lực nhất xứ với một người đàn bà thấp kém, từng là người hầu của gia đình cô. Mariam lớn lên cùng với người mẹ mắc bệnh động kinh, tính khí thất thường, dường như căm ghét và hằn học với cuộc đời. Họ sống trong một kolba, một cái chòi lụp xụp cách xa thành phố. Mariam chỉ được cha đến thăm vào mỗi thứ năm hàng tuần. Trong suốt mười lăm năm sống với mẹ, Mariam đã bị nhồi nhét những ý nghĩ về việc mình là một đứa trẻ vô thừa nhận, nhưng ý nghĩ đầy vị kỷ và hằn học của người mẹ đã dấy lên trong Mariam những mâu thuẫn trong niềm tin, rằng nên tin những lời mẹ nói hãy tin vào giá trị của bản thân. Vì thế, Mariam lại càng tôn thờ bố, người đàn ông chỉ đến thăm cô một lần mỗi tuần nhưng lại luôn yêu thương cô, che chở cô, khiến cô cảm thấy an toàn, người kể cô nghe các câu chuyện về các vùng đất ông đến và mang theo những món quà cho cô.
Rồi một ngày Mariam tìm đến nhà bố, chờ đợi để được gặp ông. Nhưng đổi lại là sự trốn tránh, sự hèn nhát trong từng hành động của người cha đã từng chút giết đi hy vọng và sự tôn thờ trong trái tim Mariam. Khi cô thất vọng trở về tìm người mẹ, thì mẹ cô đã treo cổ tự vẫn. Mariam được đưa về nhà bố, ngày sau đó, những người vợ của ông đã sắp xếp cho cô cuộc hôn nhân với người đàn ông hơn cô đến hai chục tuổi hồng tống khứ đứa con hoang của chồng mà ông bố lại không hề ngăn cản và phản kháng lại.
Giai đoạn đầu của cuộc hôn nhân, Mariam vẫn mơ về hạnh phúc khi người chồng là Rasheed đối xử dịu dàng tử tế với cô và cô mang thai đứa con đầu lòng. Nhưng kỳ thực đó là bước ngoặt nối dài thêm chuỗi ngày buồn đau, đen tối của Mariam. Rasheed chỉ là một kẻ gia trưởng, độc đoán, nhẫn tâm. Ông ta mong vẻ đẹp của Mariam chỉ mình ông ta nhìn ngắm, nhưng bản thân lại có đời sống riêng tư đầy biến thái, trác táng. Ông ta tỏ ra vui mừng và che chở cô nhưng kỳ thực chỉ chờ đợi một đứa con trai. Khi Mariam sảy thai ở tuần thứ sáu, Rasheed lập tức coi cô như một kẻ tội đồ. Bảy lần sảy thai tiếp theo đã khiến Mariam trở thành chiếc bóng lặng lẽ đi bên cuộc đời Rasheed. Người phụ nữ bên ông ta phải sống cuộc đời cam chịu, là công cụ để giúp ông ta sinh đẻ những đứa con trai.
Khi Laila đến với ngôi nhà của họ, Mariam càng cảm nhận hết những cay đắng của mình. Việc Mariam phản đối Laila không hẳn xuất phát từ nỗi đắng cay của riêng cô, mà sâu thẳm trong lòng, cô không muốn cô gái trẻ phải sống một cuộc đời đau khổ với người đàn ông bạc bẽo.
Laila lại trái ngược hoàn toàn với Mariam, cô sinh ra trong một gia đình êm ấm có cha mẹ, hai anh trai yêu thương vô điều kiện và cậu bạn thân Tariq luôn sẵn sàng đứng ra bảo vệ, là chỗ dựa tinh thần của Laila. Cô được đi học và khuyến khích theo đuổi những ước mơ, được sống trong môi trường bình đẳng. Laila hiểu rõ những giá trị mình theo đuổi và tin tưởng. Cũng trong những năm trưởng thành của Laila, Afghanistan chìm trong thời kỳ hỗn loạn, biến động, chiến tranh và nội chiến xảy ra liên miên.
Chiến tranh và nội chiến đã khiến Afghanistan chìm trong đau thương, chết chóc, đàn ông phải nhập ngũ, phụ nữ bị hãm hiếp, trẻ con và người già chết bởi bom đạn. Người dân phải bỏ xứ, tị nạn ở những vùng đất khác, quốc gia khác.Chiến tranh khiến hai anh trai của Laila gia nhập đội quân thánh chiến và hy sinh tại chiến trường, khiến bầu không khí gia đình cô chìm vào tăm tối, khiến cha mẹ cô bị chết bởi bom đạn và ngay bản thân cô cũng bị thương. Chiến tranh cũng khiến mối tình sâu nặng của cô với người bạn từ thuở niên thiếu bị chia cắt. Laila và người yêu đã trao nhau những điều đẹp đẽ nhất của cuộc đời. Lời Tariq nói trước khi lên đường “Anh nhất định sẽ quay lại tìm em” như lời thề từ trái tim, từ đức tin và như sợi dây ràng buộc tâm hồn họ với nhau mãi mãi, song chiến tranh và sự sắp xếp nghiệt ngã của số phận đã đẩy Laila vào ngôi nhà của người đàn ông bạo tàn Reseed khi cô đang mang trong mình sinh linh nhỏ minh chứng tình yêu của mình và Tariq.
Laila thông minh, ý thức mạnh mẽ về văn hóa Afghanistan và hy vọng vào tương lai của nó. Cô cũng rất táo bạo và chấp nhận bất cứ rủi ro nào có thể đến để thực hiện được điều mình muốn. Bằng chứng là, cô đã quyết định kết hôn với Rasheed để sinh ra đứa con đầu lòng của mình với Tariq; âm mưu trốn thoát Rasheed hay liều mình đến trại trẻ mồ côi để thăm bé Aziza bất chấp khả năng bị Taliban đánh đập đến chết.
Sự xuất hiện của Laila đã mang đến cho Mariam cảm giác có một cuộc sống đích thực, đó là có người chị em tốt trong cuộc đời và những đứa con đáng yêu, thánh thiện. Ngược lại, sự xuất hiện của Mariam đã giúp Laila có được một người bạn, một người mẹ, một tấm gương để hiểu được những hi sinh cần thiết để trở thành một người mẹ tốt.
“Ngàn Mặt Trời Rực Rỡ” là một câu chuyện có cái kết đẹp, nhưng vẫn đượm một nét buồn. Có những vết thương trải dài theo năm tháng khiến con người ta khó có thể quên đi. Thay vì cố chối bỏ nó, Laila đã cố gắng làm lành vết sẹo quá khứ, cố gắng lấp đầy những khoảng trống rỗng trong tâm hồn. Cuối cùng, Laila đã được sống một cuộc đời được chiếu sáng rực rỡ bởi ngàn mặt trời của tương lai. Vì Mariam, người vẫn đến với Laila hằng đêm trong những giấc mơ, người cô không ngừng nghĩ đến trong nhịp thở. Laila phải tiến lên bởi vì cuối cùng thì cô đã hiểu đó là tất cả những gì cô có thể làm. Tiến lên và hy vọng.
Trích những câu nói hay:
“Mỗi bông tuyết là một tiếng thở dài nặng nhọc của người đàn bà phiền muộn đâu đó trên thế gian này”
“Trong các thử thách mà con người phải chịu đựng thì không có gì kinh khủng hơn việc chỉ đơn giản là chờ đợi”
“Con trai khác con gái trong việc thể hiện tình cảm, bọn chúng không thể hiện sự thân mật ra ngoài, chúng không cảm thấy bị thúc dục, không thấy cần thiết phải nói ra như thế. Bọn con trai coi tình bạn như mặt trời: Sự tồn tại của nó là không phải bàn cải, có thể hưởng thụ ánh nắng rực rỡ, nhưng không cần phải nhìn thẳng vào nó”
“Không ai có thể đếm được bao nhiêu mặt trăng tỏa sáng trên những mái ngói của nàng, hay ngàn mặt trời rực rỡ trốn sau những bức tường của nàng”