Từng Qua Tuổi 20
Tác giả: Iain Hollingshead
Đôi nét về tác giả:
Iain Hollingshead (sinh 31/10/1980) anh tốt nghiệp Đại học Cambridge năm 2003 loại giỏi ngành Sử học. Anh từng làm việc ở Westminster, tòa Nghị viện trong 9 tháng với vai trò hỗ trợ chiến dịch bầu cử của Michael Howard, thủ lĩnh đảng Bảo thủ, đảng đối lập ở Anh năm 2004
Tiểu thuyết đầu tay của Iain, Từng qua tuổi hai mươi, được xuất bản năm 2006, sau khi nhận được sự hưởng ứng lẫn chỉ trích, đã giúp Iain có tiếng tăm và được tạp chí E. S đưa vào danh sách 50 người Anh trẻ năm 2006. Anh hiện đang viết cuốn tiểu thuyết thứ hai, và tham gia một dự án phát triển thành sách của series phim truyền hình dài tập Spooks.
Review sách:
Trong chặng đường của cuộc sống để có được những suy nghĩ chín chắn hơn trước mọi quyết định lớn cho cuộc đời mình ,ở đó Tuổi 20 là tuổi đẹp nhất của cuộc đời, khi mà trong ta có tràn đầy năng lượng và nhựa sống, có sự nhiệt huyết, có ước mơ muốn theo đuổi, và đặc biệt là có đủ thời gian để trải nghiệm những điều mình muốn. Nhưng bên cạnh đó, chúng ta cũng có những mối lo ngại để sợ hãi, rời xa vòng tay gia đình nên cần phải tự lập nhiều hơn, ta sợ sai và sợ vấp ngã.
Tuổi 20 như một dấu mốc quan trọng trong cuộc đời mỗi người. Chắc hẳn mỗi chúng ta đều không thể quên được cảm xúc đặc biệt khi bước sang ngưỡng cửa của “người trưởng thành”.
“Từng qua tuổi 20” là những dòng nhật kí mang đầy tính trào lộng của một chàng thanh niên, ở đó cuốn nhật ký này giúp bạn hiểu rõ được những khó khăn, thách thức và cả những sự thay đổi bên trong con người ta trong giai đoạn này. Nhân vật chính của Từng qua tuổi 20 là một thanh niên lanh lợi, nghề nghiệp ổn định nhưng có một cuộc sống nhàm chán, không mục đích, cố lấy rượu chè để trốn tránh những bế tắc hiện tại.
Tác phẩm là lời giãi bày của một chàng trai trong “cuộc chiến” vượt qua khủng hoảng tuổi 20. Trước những nhàm chán và bế tắc của hiện tại, Jack tìm cách nổi loạn nhằm khuấy động cuộc sống của mình lên. Sau nhiều biến cố, anh mới nhận ra đâu là điều mình muốn và đâu là việc hợp với mình nhất. Đến với tuổi 25 Jack cố gắng để tạo cho mình một năm không thể tẻ nhạt, để thay đổi, để bước ra khỏi cuộc sống nhàm chán hàng ngày. Anh dành cả một năm để đi tìm câu trả lời cho câu hỏi “Mình thực sự muốn gì?”.
Cuộc sống của Jack được khắc họa trên nhiều khía cạnh: Công việc, tình bạn, tình yêu, gia đình. Hai mươi lăm tuổi, jack có tất cả những đặc điểm bề ngoài của một thanh niên điển hình tại London đó là có một công việc tốt trong trung tâm tài chính của London, với mức lương sáu con số để anh có thể vào nhà hàng gọi một đĩa salad giá 20 bảng mà không thèm quan tâm, mặc những bộ vest sọc lịch thiệp đi làm vào các ngày trong tuần, một công việc danh giá để mẹ anh có thể hãnh diện khoe về con mình với các bà hàng xóm, một cô người yêu làm việc trong ngành PR. Anh cũng có một nhóm bạn thân thiết. Chung quy lại, anh ấy có tất cả những gì mà một thanh niên tốt nghiệp đại học có thể mơ ước đến. Nhưng sự thật thường bị che đậy bởi những bức tranh hào nhoáng. Anh chán ghét công việc, đắm mình trong rượu và những thú vui vô bổ, cãi nhau với bạn gái, càng ngày càng phì ra và nghi ngờ mình đang mắc bệnh nan y.
Jack Lancaster hàng ngày vẫn tự hỏi, ngày này năm trước, cha ông ta có những sự kiện lịch sử quan trọng, thay đổi thế giới, còn bản thân mình “con cháu của ba ngàn năm văn hiến, sau mười bảy năm mài đũng quần trên ghế nhà trường” và hàng ngày vẫn tỉnh dậy và dành 12h/ngày ở cơ quan để làm một công việc tẻ nhạt (nhưng nhiều tiền). Anh cũng nhớ lại, khi ông nội mình mất, có rất nhiều người đến tưởng nhớ và ghi lên bia mộ ông là “nhà giáo ưu tú”. Còn khi nghĩ về mình, anh tưởng tượng ra cái dòng chữ được ghi lên bia mộ mình có lẽ sẽ là “chưa bao giờ làm ảnh hưởng đến lợi nhuận nhà đầu tư” bởi anh chỉ là một nhân viên ngân hàng, công việc theo anh chủ yếu là tạo ra những mô hình, số liệu càng phức tạp càng tốt, bôi vẽ lên slide và trình bày với nhà đầu tư. Công việc buồn chán, lão sếp đáng ghét, những mối quan hệ giả tạo, chính tại đây anh tìm thấy động lực nơi làm việc là một cô em xinh đẹp vừa mới chuyển đến.
Rồi cuối cùng, Jack muốn kết thúc tất cả chuỗi ngày buồn tẻ bằng cách nghỉ việc. Nhưng với tính cách của Jack, việc nghỉ việc không thể diễn ra một cách đơn giản như kiểu công ty cắt giảm biên chế hay nộp một lá đơn xin nghỉ việc. Anh cố tình trêu tức sếp của mình, gửi mail mỉa mai đồng nghiệp và tự ý nghỉ làm. Hành trình đi tìm hạnh phúc thực sự cứ thế tiếp tục. Jack cũng thử sức với công việc chính trị, cũng có lúc buồn chán bởi công việc thê thảm này, anh ngồi suy nghĩ có có chút tiếc nuối khi nghỉ việc tại ngân hàng và vẫn luôn tự hỏi liệu mình thực sự muốn gì khi những việc anh thích như uống bia, chơi gái hoàn toàn không thể kiếm ra tiền.
Chính giữa cái tuổi hai mươi lăm, Jack rơi tõm vào thế giới thực đầy hoang mang, anh mất việc làm, tự tạo cho mình một khoảng trống khó giải thích trong CV, chia tay bạn gái. Trong lúc này cậu bạn thân vừa cưới bạn gái cũ, tình cảm vô vọng với cô bạn cùng cơ quan. Hai mươi lăm tuổi, anh xuất hiện trên khắp các mặt báo, radio, truyền hình với những tình huống khó đỡ nơi công cộng rồi viết thư nói xấu người dân khi đang làm việc cho đảng. Hai lăm tuổi, Jack khao khát tự do, muốn thoát ra khỏi cuộc sống văn phòng nhàm chán, bận rộn ở London, và rồi anh quyết định đi du lịch Nam Mỹ. Những bức thư anh viết cho bạn bè, đồng nghiệp, thậm chí sếp cũ ở nhà cũng đầy châm biếm, thể hiện một niềm tự hào, hãnh diện của người tự do “tôi đi đây, hẳn các vị đang thấy chán ngấy với cuộc sống tẻ nhạt ở nhà, hay ghen tị với tôi đi”.
Đọc song cuốn sách tôi nhận ra rằng những trang nhật ký của Jack Lancaster đã phản ánh một cách chân thực nhất cuộc sống, tâm tư, tình cảm của cá nhân một người trẻ tuổi, nhưng cũng là một thế hệ những người trẻ tuổi đương thời – “một thế hệ thanh niên trai tráng, thông minh, rất ít đam mê, chỉ giỏi nhạo báng và chê bai cuộc đời”
Bằng giọng văn hóm hỉnh, nhưng không kém phần sâu sắc, các đối thoại thông minh, các suy nghĩ vừa cười cợt, vừa lãng mạn, “Từng qua tuổi hai mươi” đã rất thành công trong việc tái tạo những khoảnh khắc điển hình của thế giới trẻ hiện đại, được thể hiện qua ngòi bút của tác giả Iain Hollingshead. Một tác phẩm như đang nói hộ nỗi lòng của lớp thanh niên, họ cũng có những tâm sự, cũng có những khủng hoảng, có những trăn trở, suy nghĩ về cuộc sống và họ cần được thấu hiểu, cần được dẫn dắt để tìm ra lẽ sống của mình
Cuộc đời mỗi người thực sự rất ngắn ngủi, mong manh và có quá nhiều phù phiếm để rơi vào, nên đừng lãng phí cuộc đời mình vì những mong muốn của người khác, hãy sống thành thật, dám từ bỏ và kiếm tìm những cơ hội mới. Và tình yêu, không gì tuyệt vời hơn thế, nên hãy nắm lấy tay người bạn yêu ngay khi có thể, hãy nói những lời từ trái tim mình, cho dù kết quả có như thế nào. Đó là tất cả những điều mà tôi tìm thấy từ cuốn sách này.
Trích các đoạn hay:
1. Những việc cần làm:
– Làm việc tích cực hơn.
– Chủ động đi tìm công việc mới.
– Suy nghĩ sáng tạo và biết nhìn xa trông rộng.
– Giúp bọn bạn cất cột gôn sau khi đá bóng xong.
– Uống rượu ít đi.
– Chăm chút Lucy hơn hoặc chia tay nàng một cách đàng hoàng tử tế.
– Đặt mục tiêu rõ ràng cho cuộc sống của mình.
– Mỗi tối đọc hai chương Kinh thánh và kết thúc cả quyển vào cuối năm.
– Như trên với kinh Koran.
– Tìm hiểu cách chữa bệnh hói trước khi quá muộn.
– Thường xuyên kiểm tra dị tật ở tinh hoàn.
– Lập tài khoản đóng góp cho một vài tổ chức từ thiện.
– Cứ hai ngày một lần đi tập thể dục để làm teo cái bụng bia này.
– Giữ cho tác phẩm viết dưới dạng nhật ký của tôi không mang tính đàn bà, đượm màu sắc chính trị hay điên khùng.
2. Mùa hè là mùa của gái đẹp. Thiếu nữ mặc những chiếc váy mỏng, ngắn cũn cỡn trông vô cùng khêu gợi. Thiếu nữ cười khúc khích trong ánh nắng lung linh. Thời tiết ấm áp làm các tiểu thư lên ít nhất 3 điểm. Và trông các nàng cứ như đang chếnh choáng hơi men.
3. . “Người yêu ơi hãy rót chén này
Rửa trôi đi bao nuối tiếc xưa nay
Và xóa tan những hãi hùng phía trước
Ngày mai ư? Ai mà biết được
Chỉ mình tôi với quá khứ ngút ngàn”
4. “Hôn nhân không phải chỉ do những giây phút lãng mạn nhất thời, Jack. Nó còn dính dáng đến những cái chẳng hay ho gì như mỡ thừa trên cơ thể hay tiền học phí cho con. Anh và em có những giây phút lãng mạn bên nhau nhưng em không nghĩ chúng ta sẽ là một đôi vợ chồng hạnh phúc. Ricky và em thì có thể. Em yêu anh ấy một cách chân thành, bền bỉ và sẽ không dễ bị thay đổi. Em có thể hình dung ra mình tỉnh dậy bên cạnh anh ấy khi đã già nua, xấu xí và vẫn yêu anh ấy như ngày nào. Bọn em sẽ có một gia đình hạnh phúc. Đứa bé này chẳng qua đã làm chúng em nhận ra những gì ẩn giấu từ lâu rồi thôi”.
5. Tôi đã thuộc lòng những gì tôi định nói, bởi vì tôi đã nhắc đi nhắc lại những lời ấy hàng triệu lần. Tôi lẩm nhẩm mỗi khi đi thang máy lên ga tàu điện ngầm. Tôi lắng nghe âm thanh vẳng lại mỗi khi chạy vòng quanh sân bóng cùng đội bóng U9 của mình. Lời thoại ấy đã thành một phần con người tôi. Nó làm tôi trằn trọc mất ngủ hàng đêm và là lời đầu tiên trên chót lưỡi khi tôi tỉnh giấc. Giờ đây, ánh đèn đã tắt, đêm diễn bắt đầu, tôi không thể để cơ hội tuột tay một lần nữa.
“Leila, đối với tôi, em thật hoàn hảo. Em dí dỏm, tốt bụng, dễ thương và xinh xắn. Chẳng phải vì em là cô gái tuyệt diệu nhất trên đời này – vì đó là điều hiển nhiên, hay vì tôi yêu em đến điên cuồng – vì đó là sự thật, hay vì em làm tôi hạnh phúc tuyệt trần mỗi khi ở cạnh em – vì điều đó là không thể phủ nhận, tôi nghĩ có một điều gì đó còn sâu sắc hơn thế. Có những mặt bí ẩn của Leila mà tôi chỉ thoáng bắt gặp đâu đây. Một Leila mà tôi muốn được hiểu rõ hơn. Một Leila đáng để tranh đấu và giành giật. Không gì trên thế giới này có thể làm tôi hạnh phúc hơn được làm người yêu của em”.
6. “Thực ra thì tôi chẳng có địa vị gì để nói tiếng Pháp là hay hơn các ngôn ngữ khác. Từ vựng trong tiếng Pháp là những yếu tố thiết yếu trong ngôn ngữ của Voltaire và Molière. Nếu tôi dạy giỏi hơn, hẳn các cậu đã biết hết cả 100.000 từ. Tuy nhiên, đời thì ngắn và thời gian trước kỳ thi còn ngắn hơn, tôi gợi ý rằng các cậu nên tập trung học các từ trên bảng”
Trích sách “Từng qua tuổi hai mươi”