Khi Hơi Thở Hóa Thinh Không
Tác giả: Paul Kalanithi
Đôi nét về tác giả:
Paul Kalanithi tốt nghiệp Stanford với bằng cử nhân và thạc sĩ Văn học Anh; thạc sĩ Lịch sử và triết học khoa học, y học tại Cambridge. Tốt nghiệp xuất sắc tại trường Y thuộc đại học Yale. Tiến sĩ về khoa học thần kinh tại Stanford, đoạt giải thưởng cao quý nhất của Hiệp hội Phẫu thuật thần kinh Hoa Kỳ.
Anh qua đời năm 2015, khi mới 37 tuổi. Cuốn tự truyện: “Khi hơi thở hóa thinh không” của anh là cuốn sách bestseller ngay sau khi ra mắt.
review sách:
Khi Hơi Thở Hóa Thinh Không (tựa gốc: When Breath Becomes Air) là tự truyện của một bác sĩ bị mắc bệnh ung thư phổi. Trong cuốn sách này, tác giả đã chia sẻ những trải nghiệm từ khi mới bắt đầu học ngành y, tiếp xúc với bệnh nhân cho tới khi phát hiện ra mình bị ung thư và phải điều trị lâu dài.
“Khi hơi thở hóa thinh không” cuốn sách gồm 2 phần chính là Khởi đầu về một sức khỏe hoàn hảo và Không dừng cho tới chết. Trong đó Hai phần ba cuốn sách là cuốn phim sống động về cuộc sống của một bác sĩ thực hành, từ phòng mổ xác tới phòng đẻ, từ phẫu thuật sản khoa tới phẫu thuật thần kinh sọ não. Ta cũng chứng kiến sự mệt mỏi, quá sức, cường độ làm việc căng thẳng cực độ của bác sĩ giải phẫu thần kinh. Làm việc tới cả 100 giờ/tuần, áp lực không ngừng và stress tới độ nhiều bác sĩ đã phải từ bỏ công việc hoặc tệ hơn là nhảy lầu tự tử.
Nhưng, căng thẳng hơn là những câu hỏi: Liệu kiến thức có là đủ khi sự sống và cái chết luôn cùng được đặt trên bàn cân?
Có những thời điểm mà câu hỏi không chỉ đơn thuần là sống hay chết mà còn là cuộc sống nào đáng giữ để sống? Cuộc đời nào có thể cứu, cuộc đời nào không, và cuộc đời nào không nên cứu?
Trong cuốn sách, Paul kể câu chuyện về V, một hình mẫu đạo đức của một nhà khoa học tài năng mà anh ngưỡng mộ. Khi V phát hiện bị ung thư và đối mặt với cái chết, ông đã hỏi Paul “Cậu có nghĩ cuộc đời tôi có ý nghĩa gì không? Liệu tôi có lựa chọn đúng hay không?”.
Paul nhận ra rằng: “Hầu hết chúng ta đang sống với sự nhận biết thụ động về cái chết – đó là điều xảy ra với bạn và những người xung quanh bạn. Nhưng chúng tôi được đào tạo để chủ động giao chiến với cái chết, vật lộn với nó và trong lúc làm điều đó, trực diện với câu hỏi về ý nghĩa của cuộc đời”. Có thể nói đây là một Cuốn hồi ký đầy ám ảnh
Paul Kalanithi Là một bác sĩ tài năng, một bác sĩ phẫu thuật thần kinh chính tại Stanford sau khi hoàn thành khóa đào tạo lĩnh vực lâm sàng khắt khe nhất. Nhưng cuộc sống lại quá trớ trêu đối với anh, Paul Kalanithi được chẩn đoán mắc bệnh ung thư phổi giai đoạn cuối khi đang trên đỉnh cao sự nghiệp. Ung thư được xem là căn bệnh thế kỷ ở giai đoạn này và không chừa bất cứ ai. Từ một bác sĩ điều trị cho những người sắp chết, nay anh trở thành một bệnh nhân đang phải vật lộn chống chọi với căn bệnh ung thư phổi để mà sống.
Với một người bình thường, một tuổi trẻ tràn trề năng lượng chắc hẳn sẽ tuyệt vọng biết chừng nào khi biết mình mắc bệnh. Còn với cương vị là một bác sĩ, hiểu rõ chắc chắn nhất về sự chết và căn bệnh ung thư, thì sự tuyệt vọng còn đến nhanh và quyết liệt hơn. Điều này thể hiện ở chỗ, kể từ lúc bị chẩn đoán mắc bệnh, Paul đã liên tục hỏi bác sĩ của mình về đồ thị đường cong chết chóc.
Nhưng khác với nhiều người lựa chọn buông bỏ, sống một cuộc sống không ngày mai. Paul chọn cách đối mặt dũng cảm hơn, Anh thử nghiệm phương án chữa trị mới, không cần đến xạ hóa trị. Anh quay về với cuộc sống thường ngày của một bác sĩ. Anh bàn với vợ về vấn đề sinh con. Anh chiến đấu với tử thần trong một nỗ lực tột cùng để níu kéo lấy sự sống. Đó không đơn giản chỉ là một sự lựa chọn, đó là thứ ánh sáng hy vọng cho những người cùng cảnh ngộ như anh!
Tiếp nối cho câu chuyện của Paul Kalanithi thì trong chương cuối cùng của cuốn sách, vợ anh đã thay anh hoàn thành nốt, bởi chúng ta đều biết, anh đã ra đi thanh thản bên những người thân yêu, một cái kết dang dở, nhưng đẹp và hùng vĩ.
Lật từng trang sách chúng ta có thể thấy rằng cuốn sách là tâm huyết của một bác sĩ đã dành cả tuổi trẻ của mình để bảo vệ, chiến đấu, giành giật lại sự sống cho mọi người, đến giờ lại mắc bệnh và phải tự đối mặt với cái chết. Nó không chỉ kể về cuồng quay của những người mang trong mình sứ mệnh của người thầy thuốc mà rộng hơn nó còn cho ta nhận ra rất nhiều bài học về ý nghĩa cuộc sống, về sứ mệnh thiêng liêng của mỗi con người khi bước vào thế giới này
Tuy cuốn sách chỉ dày hơn 200 trang, nhưng bác sĩ Paul Kalanithi đã dùng ngòi bút đầy xúc cảm và mạnh mẽ của mình để tái hiện lại một cuộc chạy đua với thời gian, chống chọi với cái chết và trên hết, ông đã để lại những suy ngẫm về cả một đời người
Đọc cuốn sách này mình cảm thấy thật sự ngưỡng mộ Paul, một người chiến đấu với bệnh tật đến cuối đời mà trong khi đó chính mình cũng đã từng nhìn những người bệnh ung thư khác tuyệt vọng chờ đợi đến cái chết.
Một số trích đoạn hay:
1. Sống là gì anh kiếm tìm trong cái chết
Giờ nhận ra khi hơi thở hóa thinh không
Tên mới không hay, tên cũ không còn:
Cho tới khi thời gian ngừng xác thể,
Độc giả! Dành thời gian, khi còn có thể
Bước chân nhẹ về cùng với cõi vô ưu – Baron Brooke Fulke Greville, “Caelica 83”-
2. Một ngày chúng ta được sinh ra, một ngày khác chúng ta sẽ chết đi, cùng 1 ngày, cùng 1 giây… Cửa sinh cũng là cửa tử, ánh sáng lóe lên 1 khoảnh khắc và lần nữa lại là đêm. – Samuel Beckett-
3. “Nếu tôi là nhà văn, tôi sẽ biên soạn một cuốn sổ sinh tử, kèm theo một dòng ghi chú về những cái chết khác nhau của loài người, ai dạy con người cách chết sẽ đồng thời dạy họ cách sống.” – Michel De Montaigne
4. “Nếu tôi không còn muốn tìm cách bay trên quỹ đạo cao nhất của một bác sĩ phẫu thuật thần kinh kiêm nhà khoa học, vậy tôi muốn gì?
Một người cha?
Một bác sĩ phẫu thuật thần kinh?
Dạy học?
Tôi không biết. Nhưng ngay cả khi không biết mình muốn gì, tôi cũng đã học được một điều, một điều không hề có trong Hippocrat, Maimonide, hay Osler: nghĩa vụ của bác sĩ không phải là ngăn chặn cái chết hay đưa bệnh nhân trở lại cuộc sống cũ của họ, mà là ôm lấy bệnh nhân cũng như gia đình họ trong vòng tay.”
5. Người thương, anh để lại cho em hai di sản,
Một về tình yêu
Đức Chúa Trời sẽ vô cùng mãn nguyện
Nếu là Cha, người được kính dâng;
Anh để lại cho em bến bờ đau khổ
Bao la như biển cả,
Giữa vĩnh hằng và thời gian
Giữa tâm thức anh, và em
Trích sách “Khi Hơi Thở Hóa Thinh Không”