Home / Review sách / Review sách Đừng Sợ, Có Mẹ Đây !

Review sách Đừng Sợ, Có Mẹ Đây !

Đừng Sợ, Có Mẹ Đây !
Tác giả: Hàn Băng Vũ

Đôi nét về tác giả:
Hàn Băng Vũ tên thật là Vương Thị Bích Việt, sinh năm 1988. Vào năm 2007, do một tai nạn giao thông thảm khốc, cô đã bị liệt hoàn toàn. Mặc dù vậy, với nghị lực của mình, cô đã không gục ngã mà vươn lên trong cuộc sống và trong sự nghiệp. Cô là tác giả của nhiều tập thơ, truyện, tản văn… được cư dân mạng yêu thích. Và cũng là một trong mười cô gái xinh đẹp đã lọt vào vòng chung kết cuộc thi hoa hậu “VẺ ĐẸP VẦNG TRĂNG KHUYẾT” năm 2013.

Những sách đã xuất bản: Bản sao không hoàn hảo (Truyện dài – 2012), Chỉ là yêu thôi mà (Tập truyện – 2012), Cuộc đời thật hoàn hảo (Sách Kỹ năng sống – 2013), Căn nhà vẫn mở cửa (Tập truyện – 2014), Không gì ngăn cách nổi tình yêu (Tiểu thuyết – 2014).

Review sách:
“Đừng sợ có mẹ đây” là cuốn sách mà tôi ấn tượng, Ấn tượng vì cuốn sách thật giản dị. Từ bìa vào đến bên trong đều giản dị, mộc mạc nhưng chứa đựng rất nhiều tình cảm. Bởi vì cuốn sách là tâm huyết của tác giả suốt thời kì mang thai đứa con của mình. Từ nét chữ đến từng nét vẽ đều là ý tưởng của tác giả. Cầm cuốn sách trên tay bạn sẽ cảm thấy như đây là món quà cha mẹ dành cho con. Cuốn sách được in bằng chính nét chữ viết tay của tác giả, giản dị, mộc mạc mà đầy tình cảm yêu thương. Đó là những lời thủ thỉ được chắt lọc từ cuộc đời nhiều biến cố, tâm hồn nhạy cảm của chính tác giả kể về cuộc sống, tình yêu, gia đình… sẽ khiến người đọc thấy nhẹ nhàng nhưng lại rất thấm thía.

Cuốn sách là lời thủ thỉ đầy ngọt ngào. “Rồi sẽ có một ngày, con thấy trái ớt đỏ có màu đẹp đẽ thật ngon. Mẹ không thể cứ giữ trái ớt khỏi tầm với của con mãi, con sẽ phải nếm để tự biết ớt cay như nào. Rồi con sẽ bị chảy máu, sẽ bị sưng tấy, sẽ bị bỏng, bị ốm đau…con sẽ thấy hiểm nguy của thế giới này. Nhưng con yêu ạ! Mẹ sẽ không dọa con phải sợ hãi khi con chưa hiểu được ý nghĩa của từng nỗi sợ hãi nên mẹ không thể cứ bao bọc con trong an toàn. Mẹ không thể cướp mất bản năng sinh tồn của con”

“Đừng sợ có mẹ đây” như lời ru ngọt ngào của người mẹ dành cho con, là tất cả tình yêu của người mẹ dành cho con mình và hơn cả là ước mong con hạnh phúc. Tôi nhận ra, tác giả đã nói ra tiếng lòng của biết bao người đã, đang và sẽ trở thành cha mẹ, sẽ có con và nuôi nấng con nên người, cũng là sự biết ơn của những đứa con với tình yêu thương không thể đong đếm được của của mẹ mình. “Con yêu à! Hạnh phúc không phải là thứ gì được cất đầy trong một chiếc hộp, giấu vào nơi khuất như một khoản tiết kiệm để mỗi khi thấy phiền lòng lại lôi ra dùng một ít. Hạnh phúc như là hương thơm, chỉ dành cho kẻ nào thực sự trân trọng, cảm nhận nó chứ nó không phải là thứ người ta dễ dàng tạo ra rồi buộc chặt cho đừng bay đâu mất. Có cơn gió đã mang hương thơm hạnh phúc đến bên mẹ khi mẹ biết con đang ở ngay đây. Con là niềm hạnh phúc trong mẹ”

Từng câu chuyện là từng bức thư người mẹ gửi cho con mình. Để rồi mỗi người khi đọc cuốn sách như thấy mình trong chính cuốn sách ấy. Đó chỉ là những câu chuyện rất đơn giản mà tác giả đã từng trải qua. Ví dụ như trong “Cây lộc vừng trổ hoa” chẳng hạn, tác giả nói về sức vươn lên của một cây lộc vừng tưởng chừng như đã chết, trơ ra những cành khẳng khiu và cằn cỗi để rồi đến một ngày, cây lộc vừng ý đâm ra những chồi non và trổ hoa. Qua câu chuyện ấy, tác giả chỉ muốn nói với con mình rằng, đừng bao giờ bỏ cuộc, hãy vươn lên để tìm đến những gì tốt đẹp nhất của cuộc sống này. Bởi vì hi vọng vẫn luôn luôn còn ở đó nếu như chúng ta tìm kiếm nó.

Cuốn sách như một món quà quý giá cho mỗi người, nó có tính giáo dục tốt cho những người làm cha, làm mẹ và làm con. Tôi tin rằng đọc xong cuốn sách này, ai trong chúng ta cũng đều phải suy ngẫm. Tuy đó chỉ là những điều đơn giản, nhưng chúng ta đã vô tình lãng quên tự bao giờ. Hãy sống chậm lại để nhìn lại cuộc đời, hãy nhìn lên khuôn mặt của cha mẹ bạn đã nhiều nếp nhăn, đôi tay đã chai sần vì những nhọc nhằn lo toan cuộc sống. Hãy đọc để biết bổn phận làm con, đọc để biết yêu thương cha mẹ hơn. Tôi tin là vậy.

Cuốn sách là tự truyện cũng là tản văn nhưng mỗi khi cầm cuốn sách trên tay, tôi vẫn mang tâm trạng như lần đầu đọc nó. Tôi tin rằng, khi bạn cầm hai cuốn sách này lên để đọc, sẽ không nỡ gấp sách lại mà bỏ xuống khi đang đọc dở. Nó sẽ mang cho bạn những niềm vui, những cảm xúc, và thậm chỉ là cả những giọt nước mắt. Hãy đọc đi để cảm nhận. Bạn sẽ không hối tiếc đâu.

Trích đoạn hay trong sách:
“Hôm nay mẹ nghe bài hát Ba kể con nghe của Nguyễn Hải Phong sáng tác mà thấy xúc động quá! Bài hát dạt dào tình cảm và chan chứa yêu thương, khiến cho mẹ nhớ bố mình và mong sao bố mình vẫn còn ở đây và được như lúc xưa. Những ngày mẹ còn thơ bé, khi ông ngoại còn sống, là những tháng ngày đẹp nhất trong cuộc đời mẹ. Tấm lưng ông ngoại rất rộng đẫm mồ hôi cõng mẹ lên. Mùi đất, mùi cây ngai ngái nồng ấm mẹ hít hà khi được cõng trên tấm lưng vững chãi. Bàn tay ông ngoại rất to, có những vết chai sần, rất ấm. Bàn tay ấy đã dắt mẹ đi, bế mẹ lên, đỡ mẹ dậy. Ông ngoại là người dạy mẹ biết yêu thơ, làm quen với tiếng Anh, cũng là ông ngoại cho mẹ đi du học. Cả đời mẹ, mẹ chưa từng bị ông ngoại đánh dù có những lần bị la mắng khi mẹ hư, bị giận khi mẹ không được như ông kì vọng. Ông dạy cho mẹ nhiều điều. Dù rằng ông vốn to tiếng và nóng tính, nhưng mẹ đã 19 tuổi, vẫn được ông ôm vào lòng, xoa đầu, đi đâu cũng cho mẹ theo. Tình yêu của ông bà ngoại là điều tuyệt vời nhất mẹ có được. Những năm tháng cuộc đời hạnh phúc cũng là nhờ những yêu thương ấy.

Mẹ biết, con sẽ buồn khi không có bố con ở bên cạnh. Con sẽ ghen tị với các bạn, tủi thân và mong ước được yêu thương đủ đầy như thế. Mẹ xót xa biết bao nhiêu. Mẹ thương con biết bao nhiêu. Có lẽ, con có bố ở bên sẽ tốt hơn … có lẽ…

Con à
Hôm qua mẹ đã khóc khi nghe tiếng đứa trẻ trong xóm khóc thét vì bị bố đánh. Tim mẹ quặn lại. Nếu đó là con của mẹ, lòng mẹ sẽ đau đớn bao nhiêu. Mẹ từng run rẩy không nói lên lời khi những đứa trẻ phải bỏ học mưu sinh vì bố của chúng rượu chè, cờ bạc, để cho mẹ con chúng khoản nợ khổng lồ. Có rất nhiều những đứa trẻ không thể ngẩng đầu lên vì bố mình. Tâm hồn chúng bị tổn thương. Thịt da chúng bị bầm tím. Tương lai chúng bị hủy hoại. Chúng lớn lên hằn học với đời, xử lý mọi chuyện bằng vũ lực, học theo bố chúng những thói xấu. Đau vô cùng, con ơi!

Mẹ thương con không có bố ở bên cạnh, nhưng mẹ thương những đứa trẻ đó, chúng tội nghiệp hơn con. Nếu là con bị bố đánh đập, chửi bới; nếu là con chứng kiến bố mẹ cãi nhau; bố con đi ngoại tình bỏ bê nhà cửa; hay rượu chè cờ bạc… thì đến suốt đời, mẹ ân hận, con ơi!

Mẹ yêu con bằng tất cả trái tim mình nên con hãy tin rằng mẹ.đang dành cho con những điều tốt nhất. Nếu như có bố chắc chắn sẽ hạnh phúc hơn, mẹ nhất định sẽ chạy đến để kéo người đàn ông đó lại đây bên con. Nhưng suy cho cùng, người ta đâu nhất thiết phải cố gắng ngồi xem một bộ phim không hay chỉ vì lỡ mất tiền hay bước chân vào rạp. Vì thế, chúng ta không nhất thiết phải gượng gạo bên người không đem đến cho chúng ta niềm vui, chỉ vì họ là người góp phần sinh ra mình hay mình trót cưới, trót ràng buộc.

Con à! Nếu có ước mơ, chúng ta sẽ ước mơ những giấc mơ đẹp hơn con nhé. Nếu cuộc sống có người đàn ông đó hạnh phúc và tươi đẹp, nếu người đàn ông đó tốt đẹp, thì họ đã đang ở đây rồi.
Chúng ta đang hạnh phúc vì tự do, vì không có gánh nặng, vì đang yên bình bên nhau con à.
Đừng sợ gì cả, có mẹ ở đây. Mẹ luôn bên con và yêu thương con.”