Home / Review sách / Review sách Làm Bạn Với Bầu Trời

Review sách Làm Bạn Với Bầu Trời

Làm Bạn Với Bầu Trời
Tác giả: Nguyễn Nhật Ánh

Đôi nét về tác giả:
Nguyễn Nhật Ánh (sinh ngày 7/05/1955) tại tỉnh Quảng Nam. Ông được coi là một trong những nhà văn thành công nhất viết sách cho tuổi thơ, tuổi mới lớn với hơn 100 tác phẩm các thể loại.

Trước khi trở thành nhà văn nổi tiếng, Nguyễn Nhật Ánh từng có thời gian đi dạy học, viết báo với nhiều bút danh như Chu Đình Ngạn… Năm 13 tuổi, ông đã có thơ đăng báo. Năm 1984, tác phẩm truyện dài đầu tiên Trước vòng chung kết đã định vị tên tuổi của ông trong lòng độc giả và kể từ đó, ông tập trung viết cho lứa tuổi thanh thiếu niên..

Review sách:
Giữa những tạp âm của cuộc sống xung quanh, đôi khi chúng ta cần một khoảng lặng để nghỉ ngơi và thư giãn. Giữa những bộn bề của những mảnh đời tồn tại hàng ngày trên Trái đất, một cuốn sách về đề tài tuổi thơ sẽ khiến bạn cảm thấy sâu sắc và “chill” hơn đó là ““Làm bạn với bầu trời”. Cuốn sách của Nguyễn Nhật Ánh khiến Tôi đang tự hỏi rằng tôi có chưa kịp lớn hay sao mà còn đọc những cuốn sách như thế này hay là những nhân vật xuất hiện trong truyện của bác Ánh rất đỗi ngây thơ, ngọt ngào và tốt bụng như “Tim của chúng được nhúng vào mật ngọt hàng ngày” mà khi đọc, tâm hồn tôi thực sự được thư thái.

“Làm bạn với bầu trời” Cuốn sách xoay quanh cuộc sống của Lam , cậu bé 10 tuổi cùng với bạn cậu là Nghị và Hằng. 3 đứa trẻ là 3 đứa bạn thân ở gần nhà và cuộc sống vẫn trôi qua như thường lệ cho đến khi gặp được Tèo (em họ của Nghị). Cuộc sống của Tèo không màu hồng như mọi người bạn khác, những bất hạnh đã ập xuống đầu thằng nhỏ liên tục: từ nhỏ đã xa vòng tay của mẹ và cũng không biết cha mình là ai, bị dượng xem như con ghẻ rồi đến tai nạn té suối làm Tèo bị chấn thương cột sống không thể đi lại được. Nhưng dù có vậy, những tai nạn ấy vẫn không thể cản trở nối tâm hồn tràn đầy yêu thương, những suy nghĩ đơn giản mà rất đỗi lạc quan ở cậu bé. Nhờ Tèo mà Lam, Nghị, Hằng và các bạn khác học được cách chắp vá tâm hồn qua sự hồn nhiên, vui vẻ của nhân vật Tèo.

Cách Tèo nhìn cuộc sống thật ngọt ngào và vị tha pha lẫn chút ngây thơ của tuổi thơ: ” Nó nằm mơ thấy ba nó bớt thương nó hơn. Ba nó không còn đánh nó nữa” bởi anh hai của nó nói rằng ” Ba đánh em nhiều vì có câu thương cho roi cho vọt”… Khi hỏi về ước mơ, Tèo ước mình biến thành một con chó, điều ước khiến ai cũng ngạc nhiên nhưng câu trả lời của Tèo thực sự cảm động:” Tại con Vàng nhà em sống một mình. Một con chó sống không có bạn thì nó sẽ rất buồn. Em sẽ đánh bạn với nó”….

Một trái tim thuần khiết pha lẫn chút ngây ngô mở ra cho Tèo một thiên đường xanh thẳm – nơi có các cô Tiên bay xung quanh để phù hộ cho em và mọi người, tuy em gặp khó khăn về thể chất nhưng tinh thần em hoàn toàn khỏe mạnh và là một tinh thần “đẹp”, một tâm hồn “lộng lẫy vị tha”

Qua từng trang sách, Tèo đã dạy cho chúng ta bài học về cách nhìn đời ” Không ai cấm cản bạn khi bạn vẽ ra thế giới của bạn qua lăng kính riêng như thế nào. Vậy tại sao lại không vẽ cho mình một thế giới hoàn hảo nhất, đẹp đẽ nhất, đầy màu sắc nhất cho cuộc sống của chính mình?”. Hãy nhớ rằng :
“Con thuyền cuộc đời của bạn là do bạn lái
Bản đồ cuộc đời là do bạn vẽ
Cuộc sống của bạn vui hay buồn là do bạn lựa chọn”

Một câu chuyện giản dị, chứa đầy bất ngờ cho tới trang cuối cùng. Vẻ đẹp lộng lẫy, vì lòng vị tha và tình yêu thương, khiến mắt rưng rưng vì một nỗi mừng vui hân hoan. Cuốn sách như một đốm lửa thắp lên lòng khát khao sống tốt trên đời.

Viết về điều tốt đã không dễ, viết sao cho người đọc có thể đón nhận đầy cảm xúc tích cực, và muốn được hưởng, được làm những điều tốt dù nhỏ bé mới thật là khó. Làm bạn với bầu trời của Nguyễn Nhật Ánh đã làm được điều này.

Như nhà văn từng phát biểu “điểm mạnh của văn chương nằm ở khả năng thẩm thấu. Bằng hình thức đặc thù của mình, văn chương góp phần mài sắc các ý niệm đạo đức nơi người đọc một cách vô hình. Bồi đắp tâm hồn và nhân cách một cách âm thầm và bền bỉ, đó là chức năng gốc rễ của văn chương, đặc biệt là văn chương viết cho thanh thiếu niên.”

Trích đoan hay trong sách:
Cậu nhỏ luôn tươi tắn nụ cười trên môi, ước mơ luôn trong mắt, nồng hậu, dịu dàng, cậu truyền tình yêu và lòng tin vào cuộc sống, hồn nhiên coi thường mọi bất hạnh.

Trên trời có mây đủ hình, có những cánh chim bay, thỉnh thoảng có những cánh bướm đủ màu lượn quanh cửa sổ. Những hạt mưa như có ai chấm lên người từng chấm lạnh. Như là ai đó dùng chiếc cọ nhúng vào mưa quét lên người chọc ghẹo

Thiên nhiên và con người hiền hòa đẹp dịu dàng mê mải, trong một không gian chỉ toàn những tươi vui và thương yêu ấm áp.

“Dường như trái tim thằng Tèo luôn nhúng vào tình yêu. Nó luôn tìm thấy cơ hội để tha thứ cho cuộc đời, nhờ vậy tâm hồn nó lúc nào cũng bình yên.

Bao giờ cũng nhìn thấy sự may mắn trong một hoàn cảnh không may mắn, bao giờ cũng tươi vui trong một số phận kém vui tươi, bao giờ cũng đối xử tốt với cuộc đời mặc dù không phải lúc nào cuộc đời cũng đối xử tốt với mình. Những phẩm chất đó có lẽ chỉ có ở thằng Tèo, đứa bé xem việc được làm bạn với bầu trời cao xanh và khoáng đạt là niềm vui lớn lao. Lớn lao hơn nhiều so với những mất mát của bản thân mình.

Thiên thần đã ở lại với thị trấn Mặt Trăng và không ngừng làm tôi ngạc nhiên. Và tôi biết tại sao tâm hồn tôi đẹp dần lên mỗi ngày”