Bố Con Cá Gai
Tác giả: Cho Chang – In
Giới thiệu sách:
Có những câu chuyện mãi được yêu thương, và nằm trong trái tim bạn đọc suốt năm này qua năm khác… Bố con cá gai là một câu chuyện như thế, trong trái tim độc giả Hàn Quốc, suốt nhiều năm nay. Ở đó có một em nhỏ đã chiến đấu với bệnh hiểm nghèo từ lúc lên ba, giờ em gần mười tuổi. Hãy khoan, đừng vội buồn ! Vì em bé này sẽ chẳng làm bạn phải buồn nhiều. Em chịu tiêm rất giỏi, em không khóc, ngoài những lúc mệt quá ngủ thiếp đi, em còn bận đỏ bừng mặt nghĩ tới bạn Eun Mi kẹp-tóc-hoa, bận xếp hình tàu cướp biển, bận lật giở cuốn truyện Bảy viên ngọc rồng…
Nhưng bố em thì khác, một ông bố làm em nhỏ của chúng ta phiền lòng quá nhiều, cũng làm những ai dõi theo “bố con cá gai” phải buồn không ít, có khi buồn quá hóa giận! Ông bố ấy đích thị là bố cá gai – một cá bố rất kỳ lạ – cả nguồn sống chỉ co cụm quẩn quanh cá gai con tí xíu. Như một ông bố ngốc!
Ra đời năm 2000, câu chuyện cảm động về ông bố cá gai và cậu bé con mà người bố ấy nâng niu trong Bố con cá gai có sức lay động mạnh mẽ, trở thành một trong những câu chuyện về tình cha được người Hàn Quốc yêu thích nhất.
Review sách:
Bố con cá gai là một tác phẩm mang lại nhiều cảm xúc và lay động hơn hai triệu con tim Hàn Quốc cũng như hàng triệu con tim trên thế giới của nhà văn Cho Chang In. Đó là một câu chuyện xúc động về sự hi sinh thầm lặng của một người bố đối với đứa con trai bé bỏng không may mắc phải căn bệnh ung thư máu quái ác.
Daum một cậu bé 10 tuổi đã chiến đấu với căn bệnh của mình như một chiến binh dũng cảm trong vòng hai năm bởi đơn giản cậu chỉ muốn một ngày nào đó cậu lại có thể chạy nhảy, vui chơi, đến trường cùng các bạn và tuyệt vời hơn, cậu lại có thể nắm tay bố đi dạo trên những bãi biển tuyệt đẹp của Hàn Quốc. Và để những ước mơ nhỏ nhoi đó trở thành hiện thực, Daum đã không biết bao lần vào sinh ra tử, những trận ốm, những lần hóa trị đau đến mức mà cậu tưởng như lúc đó cái chết sẽ sung sướng biết bao.
Và người ta nói không sai “ông trời quả là có mắt” khi đã không để Thần chết mang đi một cậu bé dễ thương như vậy bởi có một chị gái người Nhật Bản với tấm lòng nhân ái của mình đã đến và mang niềm hi vọng sống cho Daum khi tủy của chị với Daum là hoàn toàn trùng khớp. Daum đã sống.
Tôi không biết trên thế giới này có người bố nào tuyệt vời như bố của Daum không, người đã luôn nắm tay cậu từ lúc sinh ra cho đến những lúc cậu phải nằm hàng tháng trời trong bệnh viện- bố Jeong Ho Yeon. Để Daum được nhập viện, được điều trị thì bố của cậu bé đã phải làm đủ thứ việc và công việc mà ông ấy thường xuyên làm nhất là một dịch giả. Ông ấy thường thức trắng đêm bên cạnh chiếc laptop rồi đến những lần đấu tranh với lương tâm của chính mình. Nhưng sau tất cả, vì đứa con trai duy nhất, người thân duy nhất còn lại trên đời của mình, ông ấy đã bán cả chiếc laptop và đau đớn hơn, để có tiền ghép tủy cho Daum thì ông ấy đã bán đi giác mạc của mình- một việc làm mà với bố Daum là việc làm phi đạo đức bởi chị gái người Nhật đã tặng tủy của mình cho Daum trong khi bố cậu bé lại “bán” giác mạc của mình.
Nhưng cũng chính là lúc này đây, khi cậu bé ghép tủy thành công với bao ước mơ dang dở thì bố cậu bé lại được chẩn đoán mắc bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. Và với chú Ho Yeon, việc làm khó nhất không phải là quỳ lạy van xin những người bạn cũ cho mượn tiền mà là xa lánh đứa con trai yêu dấu, đẩy nó về phía người mẹ đã bỏ nó mà đi. Bố Daum- bố con cá gai của Daum ra đi, để lại cho cậu một tập thơ mà ông đã phải viết trong sự nhẫn nhục để có tiền chữa bệnh cho Daum. Cuộc đời của bố Daum như cuộc đời của bố con cá gai, tận tụy vì con rồi rời bỏ thế giới bằng cách đâm đầu vào đá mà chết sau khi bầy con khôn lớn.
Đọc “Bố con cá gai” từ đầu cho đến khi gấp sách lại, cuốn sách dường như để lại trong lòng tôi rất nhiều điều cảm động về tình yêu thương mà bố cá gai sẵn sàng hy sinh dành cho đứa con bé bỏng yếu ớt của mình. Từng câu văn trong cuốn sách như những hạt mầm gieo rắc yêu thương vào lòng người, khiến người với người mở rộng trái tim để yêu thương nhau hơn. Trong cuộc sống thì tình cảm gia đình, có lẽ vẫn là thứ tình cảm cốt lõi khiến con người yếu lòng nhiều nhất, và cũng thay đổi con người nhiều nhất.
Những đoạn trích hay:
1. Lần nào đó bố đã bảo tôi. Rằng khóc vì đau thì chẳng có gì sai cả. Đó không phải là việc gì đáng xấu hổ. Nhưng mà khóc vì buồn thì thật không đáng mặt nam nhi chút nào. Thì giờ tôi rất muốn nói với bố. Rằng nỗi buồn trong lòng còn khó chịu hơn rất nhiều so với nỗi đau trên cơ thể, vì thế nên thật khó có thể kìm được nước mắt. Giá mà bố hiểu được điều ấy.
2. “… Anh sẽ chỉ sống như cái cây.
Giống như cái cây tự đâm rễ, tự vươn cành, tự mọc lá rồi trổ thành tán lá, giống như cái cây mà dù cho không có ai chăm sóc cũng chẳng khóc hu hu, dù không ai biết đến mình thì cũng chẳng la hét hay thể hiện, cứ âm thầm tự nhủ trong lòng, hãy chỉ sống như thế mà thôi.”
3. Bố lúc nào cũng sẽ cùng con bước trên đường đời. Khi con mệt mỏi, khi con sắp gục ngã, khi con chán nản muốn dừng bước trên con đường con đã chọn, khi con muốn quay đầu lại thì hãy nhớ, bố luôn đồng hành cùng con. Mãi mãi…
4. “Cá gai là một loài cá rất kỳ lạ.
Cá gai mẹ sau khi để trứng thì bỏ đi đâu mất. Cứ như thể những quả trứng có ra sao cũng không liên quan gì đến nó vậy. Rốt cuộc chỉ còn lại cá gai bố chăm sóc lứa trứng. Cá gai bố sẽ liều mình chiến đấu với các loài cá khác nếu chúng định ăn mất trứng. Cá gai bố không ăn không ngủ mà chỉ chăm chăm bảo vệ trứng. Rồi trứng vỡ ra, đám cá con lớn nhanh như thổi. Và cuối cùng đám cá gai con lại bỏ rơi cá gai bố, cứ thế theo con đường riêng của chúng. Sau khi cá gai con bỏ đi hết, còn lại một mình, cá gai bố liền đâm đầu vào giữa khe đá mà chết”
Trích sách “Bố con cá gai”