Home / Review sách / Review sách Sự Dịu Dàng Khó Cưỡng

Review sách Sự Dịu Dàng Khó Cưỡng

Sự Dịu Dàng Khó Cưỡng
Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm

Đôi nét về tác giả:
Diệp Lạc Vô Tâm sinh ra thuộc thế hệ 8x nên giọng văn thương rất chững chạc, và hiện cô là một trong những nhà văn bằng cấp cao nhất trong các tác giả ngôn tình khi có bằng tiến sĩ.Sự linh hoạt cũng là đặc điểm nổi bật nhất của những người mang cung Song Tử như Diệp Lạc Vô Tâm. Điều đó được thể hiện qua  lối tư duy văn chương khá sâu sắc, cấu trúc trong văn phong của nữ tác giả này cũng khá chặt chẽ, hấp dẫn và lôi cuốn từ tình tiết đến cách xây dựng nhân vật.

Những tác phẩm của Diệp Lạc Vô Tâm không đơn thuần là kết thúc Happy Ending như Cố Mạn hay kết thúc dang dỡ như Tân Di Ổ, mà cách kết truyện có thể là hạnh phúc, cái kết buồn hay cái kết gợi mở. Điều đó khiến người đọc sau khi đọc xong tác phẩm của Diệp Lạc Vô Tâm, cảm giác tiếc nuối như đánh mất một điều gì đó đèm đẹp, trong sáng, vì lẽ đó hầu hết các tác phẩm của tác giả này đều phải có ngoại truyện để đáp ứng nhu cầu “đi đến tận cùng” tác phẩm của độc giả.

Diệp Lạc Vô Tâm là một nữ tác giả ngôn tình rất được yêu mến, những sáng tác của cô có ảnh hưởng rất lớn tới nền văn học mạng Trung Quốc. Cô được mệnh danh là một trong bốn tứ đại tác giả “Bảo chứng ngôn tình” của Trung Quốc nổi tiếng nhất hiện tại bên cạnh Tân Di Ổ, Cố Mạn và Phỉ Ngã Tư Tồn. Các cuốn tiểu thuyết của Diệp Lạc Vô Tâm chủ yếu tập trung vào những câu chuyện tình yêu không mấy suôn sẻ, nhưng lại “khắc cốt ghi tâm” suốt đời. Nhất là dàn nam chính đúng chuẩn soái ca khiến fan đồng loạt tan chảy.

Review sách:
Cuốn sách “Sự Dịu Dàng Khó Cưỡng” của tác giả Diệp Lạc Vô Tâm thuộc thể loại truyện ngôn tình, với một sự cuốn hút đầy mê hoặc. Những cảm xúc đầy cháy bỏng cũng như những lắng đọng trong tình yêu. Tất cả sẽ có trong bộ truyện ngôn tình đầy hấp dẫn này!

Cuốn sách “Sự Dịu Dàng Khó Cưỡng” của tác giả Diệp Lạc Vô Tâm đã đem đến cho người đọc một câu chuyện tình đầy bất ngờ giữa nhân vật nữ chính Quan Tiểu Úc và nam chính Âu Dương Y Phàm.

Quan Tiểu Úc là một cô gái cực kì đam mê ngôn tình, luôn mơ mộng, ao ước có một người bạn trai, một chuyện tình yêu lay động lòng người. Chọn bạn trai thế nào? Tất nhiên lấy yếu tố chung thủy làm chủ yếu rồi, nếu không thì thật có lỗi với hàng đống truyện ngôn tình cô đã đọc qua.

Sinh nhật lần thứ 14, Quan Tiểu Úc gặp tình yêu sét đánh tại Blue Pub. Anh chàng lạ mắt trông cao quý và hấp dẫn đã thu hút ánh nhìn và trái tim cô bé mới lớn. Rồi khi nhìn chàng trai xa lạ kia khoác vai người đẹp rời đi, “mối tình đầu thơ ngây” của cô bỗng tan thành mây khói.

Năm cô 22 tuổi, bố mẹ cô sắp xếp một cuộc gặp mặt với Âu Dương Y Phàm, anh chàng nổi tiếng đẹp trai, giỏi giang, con nhà gia, hai nhà đã có hẹn ước với nhau từ nhỏ. Nhưng vì nghe nói anh ta là một “hoa hoa công tử”, thay người yêu còn nhanh hơn cả thay áo, Quan Tiểu Úc chưa kịp gặp mặt đã lén trốn đi mất. Cô rất ghét loại người như anh ta.

Rời khỏi quán trà, cô vô tình đụng phải Ivan, anh chàng đẹp trai cô tình cờ gặp trong bữa tiệc sinh nhật một người bạn. Và trong lúc “nguy cấp”, cô đã lên xe anh ta để chạy trốn khỏi cuộc gặp không mong muốn. Anh là một chàng trai vui vẻ, hay nói, thích lãng mạn và có hơi giảo hoạt nhưng càng tiếp xúc nhiều, càng trò chuyện và ở bên cạnh anh thường xuyên nên cô phát hiện ra con người thật sự của anh không chỉ có như thế. Ivan là một chàng trai rất tốt bụng, hòa nhã và có những cư xử hết sức lịch thiệp với mọi người đặc biệt là phụ nữ.

Có thể coi anh là một “hoa hoa công tử” chính hiệu, vi cô phát hiện ra rằng anh cũng rất đào hoa, cô biết được rằng mối tình đầu của anh là ai. Tiếp xúc nhiều với Ivan, cô mới hiểu đằng sau khuôn mặt bất cần đời, luôn ung dung, tươi cười kia là một người hết lòng vì bạn bè, một con người quyết đoán trong công việc đầy áp lực và hơn hết là một trái tim si tình trong tình yêu. Anh đối với cô khiến cho cô cảm nhận được rằng anh thật sự quan tâm cô, thật sự chân thành với cô thế nên cô cho anh cơ hội, để anh trở thành bạn trai của cô, để một con người chân chính thực sự không chỉ là hư ảo như mối tình đầu đã qua của mình

Hai người thật sự trải qua tình yêu nồng nhiệt của những người trưởng thành, anh vì cô mà làm những chuyện hết sức lãng mạn, cô vì anh trở thành một người bạn gái chân chính vẹn toàn. Nhưng quả thật, nếu chỉ đơn giản là như thế thì câu chuyện sẽ trở nên rất nhàm chán và không có sức lôi cuốn người đọc nhiều như thế.  Nhưng định mệnh thật trớ trêu Và chuyện gì đến cũng phải đến, đến sinh nhật lần thứ 23, Tiểu Úc phát hiện ra người cô yêu là Ivan và một con người xa lạ tên Âu Dương Y Phàm “hoa hoa công tử”, thay bồ như thay áo kia lại chính là cùng một người.

Thật sự rất nực cười, tại sao một người cô dùng hết tình cảm chân thành để yêu thương, cô dùng hết những tâm tư tình cảm và cuộc sống mình để đối xử thật tốt với anh thì phát hiện anh là người cô đã từng rất ghét và coi thường như thế chứ. Dĩ Nhiên, Quan Tiểu Úc làm sao có thể chấp nhận được sự thật rằng anh đang coi cô như một trò đùa để đùa giỡn trong lòng bàn tay chứ, rõ ràng anh biết cô đang chạy trốn khỏi ai, rõ ràng anh biết cô ghét cái con người tên Âu Dương Y Phàm nhiều như thế nhưng anh vẫn dối gạt và vẫn để cô yêu anh nhiều như thế.

Hiểu lầm rồi nối tiếp hiểu lầm xảy ra, hai người đã giải tỏa khúc mắt và trải qua tình yêu nồng nhiệt một lần nữa. Nhưng vì sự nghi ngờ bản tính trăng hoa của anh, cô lại tự mình làm đau khổ chính bản thân mình một lần nữa, đành phải rời xa anh để xem xét lại mọi chuyện rằng đây có thực sự là một kết quả tốt. Một Âu Dương Y Phàm “hoa hoa công tử” ăn chơi trác táng như lời đồn, một Ivan dịu dàng hòa nhã tốt đẹp đến mức khiến cho cô mãi luân hãm trong tình yêu ngọt ngào ấy, dù hai cái tên nhưng chỉ là một người duy nhất. Cô hiểu lầm anh, được không sao hết vì anh sẽ giải thích cho cô.

Nhưng cô lại vì hiểu lầm mà bỏ rơi anh rời đi nơi khác, không còn xuất hiện trong tầm mắt của anh nữa thì anh không cho phép điều đó xảy ra. Cô muốn đi Nhật Bản, cô muốn đẩy anh ra khỏi cuộc sống của mình, để anh sẽ đeo bám và giải thích đến suốt cuộc đời cho cô hết giận anh thì thôi vậy.

“Có thể anh không tốt, nhưng anh là duy nhất. Có thể quá khứ anh trong mắt em xấu xí và đáng ghét, nhưng hiện tại và tương lai của anh đều rất tốt đẹp vì nó chỉ có mình em”

Anh có quá khứ, đúng. Anh có mối tình đầu sâu đậm, không sai. Anh đào hoa và có nhiều mối quan hệ với phụ nữ, rất đúng. Nhưng ấy chỉ là quá khứ, mà quá khứ thì chính là cái để anh có thể hoàn thiện một cuộc sống hiện tại và tương lai một cách tốt hơn. Huống hồ cuộc sống anh giờ đây chỉ có mình em, em cho anh thấy rằng trong mắt em và trong mắt người khác sự tồn tại của anh là không giống nhau. Em cho anh thấy rằng em đối xử tốt với anh là vì con người thật của anh chứ không phải là thứ hào nhoáng bề ngoài mà anh vẽ nên, thế thì em bảo anh làm sao từ bỏ được một cô gái như em đây. Quan Tiểu Úc của anh.

Hiểu lầm rồi nối tiếp hiểu lầm xảy ra, hai người đã giải tỏa khúc mắt và trải qua tình yêu nồng nhiệt một lần nữa nhưng vì sự nghi ngờ bản tính trăng hoa của anh, cô lại tự mình làm đau khổ chính bản thân mình một lần nữa, đành phải rời xa anh để xem xét lại mọi chuyện rằng đây có thực sự là một kết quả tốt. Một Âu Dương Y Phàm “hoa hoa công tử” ăn chơi trác táng như lời đồn, một Ivan dịu dàng hòa nhã tốt đẹp đến mức khiến cho cô mãi luân hãm trong tình yêu ngọt ngào ấy, dù hai cái tên nhưng chỉ là một người duy nhất. Cô hiểu lầm anh, được không sao hết vì anh sẽ giải thích cho cô.

Cuối cùng sự nồng nhiệt trong tình cảm một lần nữa lại bùng phát, cho đến một ngày nữa cô phát hiện ra rằng anh chính là người đàn ông duy nhất khiến cho cuộc đời cô rung động, chính là người duy nhất là mối tình đầu, là vị hôn phu cũng là người cô yêu nhất thế gian này. Tình yêu tuyệt vời này làm sao có thể từ bỏ được đây.

Khép lại trang sách có thể thấy “sự dịu dàng khó cưỡng” như một câu chuyện tình nhẹ nhàng dịu dàng đầy những cảm xúc của đôi lứa tuổi thanh xuân,những lứa đôi đang chìm đắm trong tuổi xuân, yêu thương lứa đôi cùng nhau những tháng ngày mơ mộng,trong đó có cả tình lẫn dục. Dục ở đây là sự mê muội, là nhưng tham vọng và khao khát bên trong mỗi con người cả nữ và nam trong chuyện tình

Cuốn sách như một điệu nhạc du dương,như ánh nắng ban mai nhẹ nhàng và dịu dàng..tác phẩm này như vậy đó, rất dịu dàng cho những lứa đôi hay đơn giản cho chúng ta mỗi người độc giả cảm nhận thấy được những xúc cảm, những tâm tư suy nghĩ của người con gái thanh xuân..những câu chuyện này cũng một phần giúp chúng ta có những khái niệm và kinh nghiệm nhiều phần có ích cho cuộc sống tình cảm…rất hay!

Trích đoạn hay:
Chiếc xe đua mui trần lao như bay trên đường cao tốc, thổi tung mái tóc của Ivan làm lộ rõ gương mặt tuấn tú, khôi ngô. Tiểu Úc khẽ liếc nhìn, vô tình bị hút hồn bởi vẻ đẹp trai của anh ta. Đang lúc thất thần, Ivan đột nhiên đi sát lề đường, phanh gấp, cũng may cô sáng suốt thắt chặt dây an toàn ngay từ đầu, nếu không đã hôn phải tấm kính chắn gió trước mặt rồi.

Bình tĩnh lại, ngồi thẳng người, Tiểu Úc mới nhìn thấy một người đàn ông có vẻ mặt nghiêm nghị, lạnh lùng đang đứng bên đường. Gương mặt cương nghị, thái độ lạnh lùng ở anh ta toát lên một vẻ gia trưởng, bá đạo. Một cô gái đứng bên cạnh anh ta, mái tóc xoăn hơi rối bay bay trong gió, vuốt ve đôi má hơi ửng hồng và đôi môi mềm mại.

Thật phong tình làm sao…
Ngay cả khi không có những đường cong quyến rũ và sự mơ màng trong ánh mắt đó cũng sẽ khiến người ta mơ tưởng xa xôi.

Tiểu Úc đã gặp rất nhiều phụ nữ làm tình nhân cho người nhưng chưa từng gặp người nào đẹp đến thế này, cô ta không làm tình nhân thì thật là uổng phí, đây là lời tán dương xuất phát từ tận đáy lòng cô trước vẻ ngoài xinh đẹp của cô ta, tuyệt đối không có ý gì xấu cả.

“Lần đầu tiên cậu tới muộn.” Anh chàng đẹp trai lạnh lùng vứt chiếc túi đựng hồ sơ xuống ghế sau, ánh mắt sâu thẳm liếc nhìn Tiểu Úc rồi lại nhìn sang Ivan.
Ivan hiểu ý, trả lời: “Tôi nhặt được trên đường!”

Tiểu Úc cực kỳ bất bình về cách dùng từ của anh ta, có điều để giữ lại chút thể diện cho anh ta, cô chỉ giẫm mạnh chân anh ta một cái.

Ivan nghiến răng nhìn cô rồi giới thiệu: “Bạn của tôi Lâm Quân Dật, đây là vợ anh ấy. Cô ấy là Quan Tiểu Úc, tôi…”

Không để cho Ivan nói năng linh tinh, Tiểu Úc quyết định tự giới thiệu: “Tôi và Ivan ngày trước có biết nhau, ban nãy bố mẹ tôi cứ bắt tôi phải đi gặp mặt một người, khó khăn lắm tôi mới tìm được cơ hội để thoát ra, đúng lúc đó gặp anh ấy ở cửa quán trà, bèn lên nhờ xe của anh ấy để chạy trốn.”

“Gặp mặt?” Lâm Quân Dật nhìn Ivan như thể có ý gì khác, mở cửa xe, đỡ vợ ngồi xuống, dường như nhớ ra điều gì đó, đột nhiên hỏi Tiểu Úc: “Cô gặp ai vậy?”

“Một gã hoa hoa công tử rất nổi tiếng, mẹ tôi còn tâng bốc anh ta lên tận mây xanh ấy, nói cái gì mà tuổi trẻ tài cao, khôi ngô, tuấn tú.” Cứ nhắc tới người này, da đầu cô lại tê dại, càng lúc càng nghi ngờ bố mẹ mình không biết nhìn người. “Sinh ra trong gia đình như vậy, có nhắm mắt lại cũng kiếm được tiền, thế mà cũng gọi là có tài sao… Anh ta tên là gì ấy nhỉ… Âu Dương…”

Nhất thời cô lại quên béng mất tên của anh ta, vỗ mạnh vào vai Ivan lúc này đang lái xe. “Anh ta tên là gì ấy nhỉ?”
“Âu Dương Y Phàm!” Anh ta bực bội trả lời.
“Phải rồi, cái tên này thật khó nhớ.”
“Cũng đâu đến nỗi!” Ivan nhíu mày.
“Đương nhiên, so với số lượng bạn gái mà anh ta có, tên của anh ta vẫn được coi là dễ nhớ.”
“Còn phải nói.” Lâm Quân Dật khẽ hắng giọng, tỏ vẻ tán đồng.

“Anh cũng biết anh ta?” Tiểu Úc nghe thấy bèn ngoái đầu lại, nhìn Lâm Quân Dật cười lấp liếm, thái độ đó chứng tỏ anh ta không phải chỉ quen biết thông thường. Cô hỏi: “Lăng Lăng, bạn tôi nói, bạn gái của anh ta có dùng CPU dual-core cũng không thống kê hết được. Anh từng nghe nói về anh ta sao?”
“CPU dual-core?” Ivan nhếch miệng vẻ khổ sở.

Lâm Quân Dật nói: “Tôi đã thử tính toán số liệu Mellon, tốc độ tính toán rất nhanh, có điều có thống kê được số bạn gái của anh ta hay không thì rất khó nói!”

Tiểu Úc nghe thấy vậy, càng phẫn nộ. Cứ nghĩ tới việc mình bị chính bố mẹ đẻ đẩy vào chỗ chết như vậy, cô không kiềm chế nổi, nói: “Xí! Bỏ tiền ra mua bằng MBA của Harvard, cứ tưởng mình tài giỏi… May mắn gặp lúc chỉ số chứng khoán Trung Quốc tăng vọt, tưởng mình là nhà đầu tư thiên tài… Gặp mấy người phụ nữ hư vinh yêu tiền, lại tưởng mình có sức hấp dẫn không thể kháng cự. Những kẻ vô dụng tôi nhìn thấy nhiều rồi, nhưng chưa từng nhìn thấy kẻ nào lại luôn tự cho mình là đúng như anh ta cả…”
Ivan tò mò quay sang nhìn cô. “Đàn ông như vậy trên thế giới này vẫn còn sao?”

Trích sách “Sự Dịu Dàng Khó Cưỡng”