Kẻ Trộm Sách
Tác giả: Markus Zusak
Đôi nét về tác giả:
Markus Zusak ( 23/06/1975) là một nhà văn người Úc. Ông nổi tiếng với Kẻ trộm sách và Người đưa tin, hai cuốn tiểu thuyết dành cho thanh niên trở thành sách bán chạy quốc tế.
Năm 2014 Ông đã giành giải thưởng Margaret A. Edwards , vì những đóng góp của ông cho văn học thiếu niên xuất bản ở Hoa Kỳ.
Review sách:
“Kẻ trộm sách” tác phẩm của nhà văn Úc Markus Zusak xuất bản năm 2005 đã làm mưa làm gió trên bảng xếp hạng những cuốn sách bán chạy nhất của The New York Times hơn 100 tuần liên tiếp, trở thành một tác phẩm kinh điển, một sự lựa chọn của hệ thống các thư viện trường học của Anh và Mỹ. Kẻ trộm sách khi mới ra đời đã lập tức gây ngạc nhiên cho những cây bút phê bình văn học trên thế giới và làm hàng triệu cặp mắt phải nhòa lệ.
Tác phẩm Lấy bối cảnh ở những năm thế chiến thứ hai, Người kể chuyện trong tác phẩm này là Thần Chết – một “gương mặt” quen thuộc của chiến tranh, gắn liền với cái chết, với sự bi thương, sự tăm tối. Nhưng câu chuyện mà thần chết kể ra, về sự dữ dội của những gì con người gây ra đối với chính đồng loại của họ thì đến ngay cả Thần Chết cũng phải rùng mình. Lật giở những trang sách, người đọc như bước vào cuộc trò chuyện với Thần Chết, một nhân vật có khiếu hài hước, với một lời cảnh báo nho nhỏ đầy hóm hỉnh ngay khi mở đầu câu chuyện rằng “Bạn sẽ chết”. Đây là một câu chuyện với quá nhiều cái chết nhưng cũng đầy ắp tình yêu thương và thấm đẫm tính nhân văn.
Dù vậy, nội dung chính của câu chuyện không lột tả những cảnh chiến trường đẫm máu của thế chiến II, những cảnh giết chóc man rợ… mà đây là câu chuyện về Liesel Meminger, một cô bé gái mồ côi được nhận làm con nuôi ở phố Thiên Đàng. Tại đây, nhờ tình yêu và sự đam mê với sách và từ ngữ, cô đã gắn kết con người mình với mọi người xung quanh.
Lúc ấy Liesel chỉ mới 9 tuổi. Bố mẹ ruột của cô bị đưa đến trại tập trung, em trai cô đã chết trên đường khi đến nhà bố mẹ nuôi. Tại phố Thiên Đàng, ông bà Hans Hubermann đã nhận nuôi cô. Cô lớn lên với tình yêu thương của bố, sự hà khắc của mẹ, sự khủng khiếp của bom đạn và sự cuốn hút của những quyển sách.
“Vẫn luôn như thế, sự phấn khích và mong ngóng chiến tranh. Tôi đã gặp nhiều thanh niên trẻ trong những năm qua. Chúng nghĩ rằng mình đang chạy đến với kẻ thù, nhưng sự thật là chúng đang chạy đến với Tôi”
Chính tại thị trấn nhỏ nghèo nàn với vẻ ngoài bình yên của những trận đá bóng của trẻ con, những phi vụ ăn trộm nho nhỏ của đám trẻ đói khát, tình bạn tuyệt đẹp của Liesel và cậu bé Rudy đầy cá tính… đã toát lên không khí của nước Đức căng thẳng đầy những xung đột – một nước Đức đang trải qua một trong những giai đoạn kinh hoàng nhất của lịch sử nhân loại. Từ cuộc sống nghèo tại phố Thiên Đàng nhỏ bé, Liesel đã phải – trực tiếp và gián tiếp – chứng kiến sự tàn khốc của cuộc chiến, sự man rợ đến rùng mình của chế độ phát xít đối với những người Do Thái vô tội.
Ngay trong số các công dân nước Đức luôn bày tỏ sự trung thành tuyệt đối với Quốc trưởng mọi lúc mọi nơi thì đó vẫn có những con người như Hans Hubermann (cha nuôi của Liesel) lén lút giấu trong nhà mình một thanh niên Do Thái trước sự truy lùng của chế độ Đức quốc xã. Và vì hành động đó, Hans và gia đình ông đã phải sống trong những tháng ngày căng thẳng, sợ hãi tột độ. Có biết bao bất hạnh ập xuống những con người vô tội ở phố Thiên Đàng, những đứa trẻ mang nhiều phẩm chất đẹp đẽ và tuyệt vời như Rudy cũng phải lãnh chịu số phận bi thương. Chứng kiến cảnh đó, chính trái tim của Thần Chết như bị giày xéo và khiến ông bật khóc. Trước những gì con người gây ra cho đồng loại, Thần Chết phải thốt lên: “Tôi nhìn thấy sự xấu xí và vẻ đẹp của họ, và tôi tự hỏi rằng làm sao mà một thứ như vậy lại có thể mang cả hai thuộc tính này.”
Trong câu chuyện về Liesel, điều ấn tượng nhất với thần chết chính là niềm say mê sách của cô bé. Liesel ăn cắp những cuốn sách bất cứ khi nào có thể. Trong tác phẩm này còn có những tác phẩm của các nhân vật của chúng ta, những tác phẩm viết tay với hình minh họa đầy thú vị, cho thấy niềm say mê ngôn ngữ đồng thời đây là một ẩn dụ của tác giả về sức mạnh của ngôn từ. Ngôn từ có ma lực của riêng chúng: Chính nhờ có từ ngữ mà Hitler đã gần như thống trị được cả thế giới, nhưng cũng chính nhờ từ ngữ mà cô bé Liesel mới thoát chết. Từ ngữ trong kẻ trộm sách được nhắc đến thường xuyên và khó nắm bắt thư thể những nốt nhạc của một bản giao hưởng.
Kẻ trộm sách được viết nên bằng một văn phong đặc biệt, lôi cuốn. Sự thành công của Kẻ trộm sách còn nằm ở tài năng khắc họa nhân vật của Zusak – ông đã thổi một luồng sinh khí vô cùng mạnh mẽ vào từng nhân vật, khiến cho họ – tuy chỉ được biết đến qua những con chữ trên mặt giấy – vẫn sống động và đầy cá tính, vẫn khiến người đọc phải đau nỗi đau của họ, vui niềm vui của họ, và hồi hộp theo dõi câu chuyện cuộc đời họ cho đến tận trang sách cuối cùng.
Đúng như lời khẳng định các nhà phê bình văn học, Kẻ trộm sách là một tác phẩm mà bạn sẽ khó lòng bỏ xuống nửa chừng một khi đã bước vào câu chuyện kể của vị thần chết đầy vui tính…
Trích đoạn hay:
QUYỂN SỔ PHÁC THẢO ĐƯỢC GIẤU KÍN
Vài ngày trước Giáng sinh, đã có một cuộc không kích khác mặc dù không có thứ gì rơi xuống thị trấn Molching cả. Theo tin tức trên đài phát thanh, thì hầu hết những quả bom đều đã rơi xuống vùng đồng không mông quạnh.
Điều quan trọng nhất là phản ứng trong căn hầm trú ẩn của gia đình Fiedler. Khi những vị khách quen thuộc cuối cùng của căn hầm đó đã có mặt, mọi người bèn ổn định chỗ của mình và chờ. Họ nhìn con bé, một cách đầy trông đợi.
Giọng nói của Bố lại vang lên bên tai nó.
“Và nếu có thêm những đợt không kích, thì con hãy cứ đọc sách trong hầm trú ẩn nhé.”
Liesel chờ đợi. Con bé cần phải đảm bảo rằng họ thực sự muốn như thế.
Rudy nói thay cho mọi người.”Đọc đi chứ, Đồ con lợn.”
Con bé mở quyển sách ra, và một lần nữa, những từ ngữ đã tìm được đường đến với tất cả những người có mặt trong căn hầm trú ẩn ấy.
Ở nhà, sau khi hồi còi hiệu đã cho phép tất cả mọi người quay trở lên mặt đất, Liesel ngồi trong phòng bếp với mẹ nuôi của nó. Một mối băn khoăn đang hiện ra trên vẻ mặt của Rosa Hubermann, và không lâu sau bà nhặt một con dao lên và rời khỏi phòng. “Hãy đi với Mẹ.”
Bà bước vào phòng khách và lật tấm vải trải đệm của mình lên. Ở rìa nệm, có một đường rạch đã được may lại. Nếu trước đó bạn không biết rằng nó có ở đó, thì hầu như chắc chắn là bạn sẽ chẳng có cơ hội nào để tìm ra nó cả. Rosa cẩn thận rọc cái đường đó ra rồi luồn tay vào, sờ soạng đến hết chiều dài của cánh tay bà. Khi rút tay ra, thì trên tay bà là quyển sổ phác thảo của Max Vandenburg.
“Anh ấy nói hãy đưa cho con cái này khi con đã sẵn sàng,” bà nói. “Mẹ đã nghĩ đến sinh nhật con. Sau đó Mẹ quyết định lùi lại đến ngày lễ Giáng sinh.” Rosa đứng dậy và trên gương mặt bà có một vẻ gì đó rất kỳ lạ. Nó không được tạo nên từ sự kiêu hãnh. Có thể đó là hồi ức dày đặc nhất, nặng nề nhất trên đời này. Bà nói, “Mẹ nghĩ là con đã luôn sẵn sàng, Liesel ạ. Từ ngay khoảnh khắc mà con đến ngôi nhà này và bám vào cánh cửa ấy, thì con đã xứng đáng có được nó.”
Quyển sách được trao tay.
Những lời khen tặng:
“Những trò chơi với ngôn từ của Zusak đã làm nên chất men rùng rợn và khiến cho chủ đề quyển sách trở nên âm vang hơn. Từ ngữ có thể cứu vớt cuộc đời bạn…Đó là những nhân vật này, đến mức dù chúng ta biết rằng họ sẽ phải đón nhận một kết cục bi đát thì điều đó cũng không khiến ta bàng hoàng nhiều hơn vào lúc sau cùng, khi mà Thần chết đến rước họ đi.” – (Publisher Weekly)
“Thanh thoát, đầy triết lý và vô cùng xúc động. Một tác phẩm để bạn đọc thật chậm và nhấm nháp từng trang một. Đẹp đẽ và trang trọng.” – (Kirkus Reviews)
“Một câu chuyện khác thường, với thứ ngôn ngữ tưởng chừng đơn giản hời hợt và phong cách bí ẩn của nó đã miêu tả được cảm xúc sâu thẳm nhất và những hành động đáng ghê tởm nhất của loài người… Một cuốn tiểu thuyết khác thường và hấp dẫn, đáng cho bạn nâng niu từng trang rồi đặt lên một chỗ dễ thấy trên giá sách của mình để sau này đọc lại. Mà chắc chắn rồi bạn sẽ đọc lại.” – (The Irish Examiner)
“Sự tàn nhẫn và cái đẹp xuất hiện ở khắp nơi. “Cái chết” cũng vậy. Một quyển sách đúng nghĩa, cảm động và đẹp đẽ.” – (Age)
“Một quyển sách ngợi ca cuộc sống được viết một cách dí dỏm, và hết sức có giá trị.” – (Weekend Australian)
“Một quyển sách sâu lắng, thông minh và rất cảm động từ một tài năng đáng kinh ngạc của nền văn học Úc.” – (Sunday Telegraph, Australia)
“Giọng văn mạnh mẽ, đầy hình ảnh của Zusak mang lại cho câu chuyện vẻ giản dị và trực diện của một cuốn truyện tranh, hay một tiểu thuyết bằng tranh – mà không loại bỏ đi những ảnh hưởng về cảm xúc của nó.” – West Australian
“Thật phi thường, âm vang và xác đáng; đẹp đẽ và phẫn nộ.” – (Sunday Telegraph)
“Một tác phẩm vô cùng xúc động, sẽ làm cho nhiều cặp mắt phải nhòa lệ.” – (Independent on Sunday)
“Một cuốn tiểu thuyết nặng ký xứng đáng được tôn vinh trên toàn thể giới… Ý thức về sự sợ hãi tràn ngập trong tác phẩm được viết hết sức tài tình này… Khi Kẻ Trộm Sách sách sắp kết thúc, Thần Chết đã nói: “… có rất nhiều câu chuyện… mà tôi cho phép chúng làm tôi xao nhãng trong khi làm việc.” Câu chuyện của Kẻ Trộm Sách, người cố gắng thay đổi cả thế giới bằng phương pháp nhỏ bé của mình, đã chứng tỏ là một sự xao nhãng dữ dội và đầy cảm hứng.” – (Daily Express)
“Câu nói của Thần chết: “Đó là những câu hỏi mà tôi sẽ không bao giờ trả lời được, cho thấu đáo – rằng con người có thể làm được những điều phi thường đến nhường nào,” đã tóm tắt một cách hoàn hảo lòng dũng cảm và những thăng trầm đắng cay của cái thế giới được nói đến trong Kẻ Trộm Sách.” – (Daily Mail)