Cà Phê Cùng Tony
Tác giả: Tony Buổi Sáng
Giới thiệu sách:
Cà phê cùng Tony là tác phẩm đầu tay của dượng Tony, một trong những tác giả ẩn danh nổi tiếng nhất trên mạng internet. Cuốn sách như một nồi lẩu thập cẩm chứa đựng rất nhiều điểm nhấn thú vị, tựu chung lại là một đầu óc trí tuệ với những triết lý giản đơn, chứa đầy năng lượng tích cực ẩn sâu trong từng câu chữ hài hước mỉa mai.
Là cuốn sách đầu tiên được xuất bản dựa trên những bài viết nổi tiếng trên fanpage của chính tác giả, thế nên Cafe cùng Tony là một nồi lẩu thập cẩm thực sự. Từ những chuyện nhỏ nhặt đời thường, những tính xấu tiểu nông chốn công sở, những vụn vặt của đời sinh viên cho tới những vấn đề mang tính thời sự hơn như sự nhẹ dạ cả tin của bà con nông dân với thương lái Trung Quốc, những niềm tự hào đáng quên trong tinh thần Á Đông mê muội (khôn lanh, sĩ diện hão…).
Review sách:
Cà phê cùng Tony là cuốn sách tập hợp các mẩu chuyện ngắn trên trang mạng xã hội của tác giả Tony Buổi Sáng về những câu chuyện mà dượng – theo cách gọi thân mật – đã trải nghiệm trong cuộc sống hoặc hư cấu nên nhằm truyền đạt suy nghĩ của tác giả đến người đọc.
Đó có thể là những chia sẻ về những chuyện to tát như khởi nghiệp, đạo đức kinh doanh, học tập đến những việc nhỏ nhặt, đời thường như ăn mặc, giao tiếp, sinh hoạt… sao cho văn minh, lịch sự hoặc đơn giản chỉ là thuật lại những trải nghiệm thực tế của dượng trong quá trình sinh sống, học tập cũng như kinh doanh ở trong và ngoài nước.
Nội dung cuốn sách gồm 2 phần: Phần một là Chuyện của Tony bao gồm những câu chuyện của riêng bản thân tác giả được chia sẻ vô cùng chân thật; Phần hai là Tony và bạn trẻ bao gồm những bài học về lối sống, cách hành xử, kĩ năng giao tiếp, cách hòa nhập…
Xuyên suốt cuốn sách, các câu chuyện được kể với giọng điệu trào phúng, dí dỏm, hài hước, các câu chuyện được thể hiện nhẹ nhàng, sâu sắc. Đôi lúc tác giả lại chen vào một số ngôn ngữ “cộng đồng mạng” tạo sự gần gũi để các bạn trẻ có thể dễ dàng tiếp nhận. Mặc dù tác giả luôn khẳng định những thông tin, chi tiết trong câu chuyện đều là hư cấu nhưng điều đó không hề làm cuốn sách bớt đi sự thú vị vốn có, người đọc dễ dàng nhận thấy ý nghĩa của câu chuyện quan trọng hơn bản chất câu chuyện.
Khi tác giả nói về chuyện chửi, là một ví dụ thiết thực mà tôi thích nhất trong cuốn sách
“Xã hội mình làm ăn ngày càng khó, nhiều vấn đề bất cập như trong giao thông, y tế, giáo dục… khiến mọi người căng thẳng và sẵn sàng nói những lời thô lỗ cho nhau. Nhưng mình cố gắng khác biệt nhé, cố gắng mở miệng ra là nói những từ đẹp đẽ, thơm tho, hay ho cho nhau…
Vì chửi chính là một sự bất lực của trí tuệ. Tổng chưa thấy hai người phương Tây, hai người Nhật đứng chống nạnh chửi nhau bao giờ. Ngay cả ở Thailand, Indo… cũng không thấy. Họ chỉ tranh luận đúng sai rồi thôi. Còn chửi tay đôi, chửi đổng, chửi móc méo, nói ngôn từ xấu xí mày là con vật này, cha mẹ mày là… thì chỉ thấy hết sức phổ biến ở Trung Quốc và Việt Nam…
Mấy ông già thuộc hệ văn hóa cũ hay chửi lắm, không biết viết thì chửi đổng ngoài quán trà, biết viết thì chửi qua câu chữ, tưởng là hay nhưng thực chất là mình đang tiếp xúc với văn hóa chửi đấy, lâu dần cũng thấy bình thường. Mấy đứa trẻ mới tập viết cũng bắt chước mấy ông già, cái gì cũng chửi, cũng lên án, tưởng thế là già dặn, trưởng thành lắm…
“Mẹ! Mẹ ơi cô dạy
Cãi nhau là không ngoan
Cái miệng nó xinh thế
Chỉ nói điều hay thôi.”
Ví dụ vô cùng dí dỏm và cũng không kém phần thiết thực của tác giả cho ta thấy cái xấu của văn hóa cổ Việt Nam. Cách phê phán nhẹ nhàng, cùng lời khuyên răn qua cách hành văn hài hước của Tony khiến ai cũng phải bật cười, dù biết có thể mình cũng là người bị lên án trong bài viết. Đó chỉ là một ví dụ trong hàng trăm câu chuyện của Tony về thói quen xấu của người Việt.
Những câu chuyện ngắn của Tony còn làm ta bỗng cảm thấy cuộc đời ta đang sống sao mà nhạt nhẽo đến thế, vô nghĩa đến thế, so với cuộc đời vật lộn, sống và học tập, trải nghiệm hết mình mà Tony kể: “Học nghiêm túc, không quay bài hay xin xỏ. Nhưng lúc nào cũng nghi ngờ thầy cô hiểu sai vấn đề rồi truyền bá lại cho mình trật, chưa tin thầy cô bao giờ, vì có phải của họ phát minh ra đâu. Nên phải coi lại sách. Buổi chiều là lên thư viện học đến 8h tối, đọc hầu hết các đầu sách có trong thư viện liên quan đến chuyên ngành. Nhưng cũng nghi ngờ người dịch dịch sai, nên mong ước sau này phải qua tận nước bản xứ, để từ miệng cái ông nghĩ ra vấn đề đó nói với mình, thì mới tin là đúng…
Ra trường, Tony làm việc quần quật, bất kể ngày đêm. Mua hàng Trung Quốc bán qua Nga, mua hàng của Pháp bán qua cho Mỹ…”
Không chỉ dừng lại ở đó, Tony còn đưa ra lời khuyên cho những bạn trẻ, giúp họ định hướng tương lai, qua những câu chuyện, kiến thức thực tế: “Đời người như cái đồng hồ cát, tối đa 100 năm, một ngày sống là một ngày mình càng gần tới cái chết, mắc mớ gì mình lành lặn chân tay, biết đọc, biết viết mà sáng ngủ dậy, rồi ăn, rồi ngủ, rồi hết ngày, uổng vậy. Đừng đổ lỗi cho ai. Đâu có thể thay đổi chương trình giáo dục, cũng đâu có thể thay đổi thầy cô, chỉ có một giải pháp duy nhất là TỰ THAY ĐỔI MÌNH. Giờ các doanh nghiệp nước ngoài, các công ty tư nhân… không quan tâm tốt nghiệp trường nào cả, qua được bài test IQ, EQ, kiến thức xã hội và tiếng Anh là vô làm. Còn giỏi nữa thì xuất khẩu nước ngoài làm việc. Không thì mở cái gì đó tự làm. Bỏ mấy trăm ngàn làm vốn, xuống ngoại thành mua rau về đầu hẻm ngồi bán cũng được. Hỏi lí do thất nghiệp, đụng cái đám này là tụi nó đổ thừa xoen xoét. Tại nền giáo dục, Tại cái trường, Tại thầy cô, khởi nghiệp làm gì có vốn, thất nghiệp vì không có quen biết lớn, không ai xin cho mình đi làm. Toàn lí do của người khác chứ không bao giờ nói TẠI MÌNH. Nên các bạn mà gặp đám này, nói thẳng luôn: Thất nghiệp là tại mày LƯỜI chân tay và LƯỜI động não.”
Qua những câu chuyện trong cuốn sách “Cà phê cùng Tony” tác giả hy vọng có thể thổi nguồn cảm hứng tới những độc giả không có điều kiện sử dụng internet, đồng thời khuyến khích văn hóa đọc ở các bạn trẻ trong thời đại mà văn hóa nghe nhìn đang dần chiếm ưu thế.
Cuốn sách đúng như tên gọi, đọc sách như ngồi thưởng thức 1 ly cà phê. Mỗi một câu chuyện cho ta những cảm nhận vui buồn, những suy nghĩ về bản thân, về gia đình, về xã hội, về đất nước, về thế giới. Nhưng rồi, sau tất cả, ta thấy thư thái hơn, muốn mạnh mẽ hơn để làm những điều có ích, không chỉ cho riêng mình.
Những trích dẫn hay:
1. “Chỉ có một tuổi trẻ để nhìn thấy thế giới rộng lớn ra sao. Lớn rồi ngại đi lắm, vì lúc đó có gia đình riêng, rồi sức khỏe cũng giảm, trí tuệ cũng giảm. Mình đi nhiều thì tính tình sẽ cởi mở, phóng khoáng, hào sảng. Học cái hay, cái đẹp, cái văn minh rồi mang về quê hương.”
2. “Thời gian là công bằng, nhưng có những người làm được nhiều việc, cũng có người làm một việc không trôi.”
3. “Nhưng tưởng tượng cũng phải gắn liền với thực tiễn nghen. Tưởng tượng xong, phải quay về với thực tế ngay, để áp dụng. Chỉ ngồi tưởng tượng và không biết mình là ai, ở miền Nam thì vào Biên Hòa, ở miền Bắc thì vào Trâu Quỳ mà hái hoa, mà bắt bướm.”
4. “Hôm qua Tony có nhận được 1 hồ sơ xin việc. Trong hồ sơ ghi rõ kinh nghiệm làm việc là ” Từ …đến….chủ tịch hội đồng quản trị, rồi từ …đến…., từ…đến….làm chủ tịch hội đồng quản trị” tức ra trường đến lúc nộp đơn xin việc vào công ty mình, anh ấy chỉ làm chủ tịch hội đồng quản trị. Tò mò nên hôm nay cũng mời lên phỏng vấn thử.
Bước vào phòng là một cậu ốm tong teo với cặp kính cận muốn đánh sập cái mũi. Tony hỏi thế với kinh nghiệm làm việc trước kia, bạn có thể đóng góp được gì cho hãng của tôi. Anh ta lúng túng nói là em cũng không biết anh à, nhưng anh nhận em vô đi, việc gì em cũng làm, từ đánh máy đến thu tiền đến rửa xe hay đi mua đồ ăn xế…cho anh chị trong công ty. Tony hỏi chứ các công ty trước đây thế nào, anh ta nói phá sản hết rồi. Vì anh ta có 1 bà chị, cứ vài tháng lại nghĩ ra 1 ngành nghề, lại thành lập công ty và bắt anh ta làm chủ tịch hội đồng quản trị….Rồi làm không được nên đóng cửa rồi lại mở ra cái mới, hết công ty TNHH Ngọc Giàu đến TNHH Thanh Nga đến Cổ Phần Hoàng Hôn đến TNHH 1 thành viên Chiều Tím Biếc, công ty cổ phần Mây Lang Thang…“Lần này thì em quyết tâm rồi anh à- anh ta quả quyết- em muốn đi làm, em không làm chủ tịch hội đồng quản trị nữa đâu, chị ấy có chửi em cũng mặc”. Đoạn, anh ta òa khóc rưng rức. Đôi vai gầy rung bần bật trong làn gió mát rượi tỏa ra từ chiếc máy lạnh 12 triệu mình mới mua hôm bữa.
Chợt rùng mình cũng vì lạnh. Sao chức danh cao sang đến Chairman mà hổng ai chịu làm vậy ta. Thấy mấy bữa nay báo chí xà lách, cải ngọt cải bẹ xanh…đều loan tin là ” một hotboy vừa lên làm chủ tịch hội đồng quản trị của 1 ngân hàng”. Đọc vào thấy toàn mổ xẻ nhan sắc, bằng cấp quốc tế và gia phả hơn là thành tựu của anh ấy.
Sáng mai, cũng không bất ngờ khi đọc các tin giật tít trên báo như “chủ tịch HĐQT tập đoàn A xinh tươi diện váy ngắn xuống phố” hay “Hotgirl chủ tịch HĐQT tập đoàn B”, “tôi và Tèo đô la chỉ là bạn!”
5. “Nếu mình nghĩ mình là cá mập thì phải bơi ngoài đại dương, cá ngừ, cá kiếm thì ngoài biển, cá hô, cá chép thì ra sông mà vẫy vùng”.
Trích sách “Cà phê cùng Tony”